Tuổi hạc
Có hơn chục đứa hết ham rượu chè
Nhưng mà lại khoái cà phê
Thứ tư buổi sáng hội hè râm ran
Tề Thiên Đại Thánh luận bàn
Chuyện xưa tích cũ ngập tràn lỗ tai
Chẳng ai phê phán đúng sai
Không cần phản biện chê bai bạn mình
Hằng tuần một buổi gặp nhau
Niềm vui tuổi hạc dâng trào trong tim
THT
Cao niên nên uống nước cam
Sáng trưa chiều tối đừng ham ăn chè
Rủ nhau ra quán cà phê
Hàng tuần bất chấp ngày hè nóng ran
Mọi người tụ tập họp bàn
Nhắc về tuổi trẻ đầy tràn bên tai
Đồng thời kể chuyện trái sai
Không ai bắt bẻ chê bai chúng mình
Bất đồng nhưng vẫn nín thinh
Cùng nhau thảo luận thâm tình đổi trao
Tuổi già vui vẻ với nhau
Tránh cho tức giận sôi trào máu tim
PTL
Đã ngoài thất thập đành cam
Bao năm biệt xứ bổng ham vườn chè
Gặp nhiều bạn cũ cũng phê
Nhắc thời thơ ấu mùa hè nắng ran
Đứa thì chuyện cũ hay bàn
Nào là hồi đó lan tràn điếc tai
Không cần tính toán ai sai
Miễn không dèm xiểm chê bai bọn mình
Lắng nghe bạn nói nín thinh
Những lời tâm sự vẹn tình mến trao
Bây giờ tuổi hạc cùng nhau
Niềm vui hiện tại dâng trào buồng tim
Hương Lệ Oanh VA
Vui hưởng tuổi già
Bạn bè tôi ở Quận Cam
Thủ đô tỵ nạn còn ham chén chè
Uống thêm rượu chát cho phê
Thứ ba rảnh rỗi trưa hè râm ran
Chuyện xưa tích cũ đem bàn
Chuyện dài bầu cử rót tràn hai tai
Chẳng cần ai đúng ai sai
Chẳng cần tức giận bái- bay một mình
Ngồi nghe chỉ biết lặng thinh
Nhắp ly rượu ngọt cho tình xuyến trao
Hẹn ngày thứ bảy tìm nhau
Buồn vui tuổi hạc ngập trào máu tim.
Nguyễn Cang Aug. 14, 2024
Trầm ngâm bên tách cà phê,
Vườn sau ve trổi nhạc hè kêu ran.
Hương trà thoảng nhẹ trên bàn,
Gió chiều êm dịu mơ màng bên tai.
Ngẫm đời trăm việc đúng sai,
Trần gian đâu chỉ đắng cay riêng mình.
Tìm người, bốn phía lặng thinh,
Chén trà nồng ấm hương tình riêng trao.
Bạn xưa giờ chẳng có nhau,
Chỉ còn nỗi nhớ cuộn trào buồng tim.
Minh Tâm
2. Tân cổ: Rồi Cũng Già
Thơ: Vũ Thành An
Nhạc: Vĩnh Trương, giáo sư trung học Kiên Thành, tỉnh Kiên giang
Vọng cổ: Châu Trần
Nghệ sĩ: Thanh Nhường
Tân nhạc:
Ngày mai rồi mình cũng già,
không thể nào níu lại nữa.
Ngày xưa như mới hôm qua, một cánh hoa trong cơn phong ba.
Thời gian tựa cánh chim bay, tiếng cầu kinh đời đời vẫn vậy.
Từ nghìn trùng ta gặp nhau đây, rồi thiên thu mãi mãi xum vầy.
Ngày mai rồi mình cũng già, thân thể này sẽ tàn úa.
Được thua thì cũng thế thôi, một tiếng yêu ta trao cho nhau.
Một tiếng yêu ta trao cho nhau
Vọng cổ:
Câu 1:
Nghe tiếng chuông ngân mà cỏi
lòng khắc khoải; có phải chăng tiếng của tâm linh từ ngàn xưa còn vang giọng đến
bây... giờ.
Sâu thẳm trong tim nghèn nghẹn
nổi u hoài.
Trót sinh ra làm người trên
dương thế
Sao nổi buồn cứ chồng chất ở
bờ mi
Thuở thiếu thời ai nghĩ tới
chuyện sinh ly
Cứ mãi miết đua chen giữa chợ
đời ảo mộng
Danh vọng đây tiền tài đó
Rồi cũng buông tay giã từ
nhân thế....
Câu 2:
Đêm đêm lại hỏi trời già
Thân này ô trọc hay là thanh cao
Dòng đời sóng gió ba đào
Khi vinh khi nhục ai nào hay
đâu
Cuộc đời lắm nổi niển dâu
Sớm còn tối mất biết đau thân
mình
Ta đã gặp nhau từ xa cách
nghìn trùng
Xin hãy vì nhau đừng tranh
giành ghen ghét
Chia rẽ hận thù bởi vật chất
phù du
Dẫu cuộc đời có nghiệt ngã
trái ngang
Nhưng hãy tận hưởng bao niềm
vui trên cõi thế
Để mai đây thân tàn sức kiệt,
không hối tiếc muộn phiền
Ta về với thiên thu ....
Câu 6:
Còn dăm ngày nữa vui chơi
Hãy nhìn xem vẻ đẹp cõi đời
Được làm người ơi kỳ diệu kỳ
thay
Tạ ơn trên cho sống chốn này
Ngày mai rồi mình cũng già
Nhưng đời người không thể hết
Hồn ta là đốm tinh hoa
Về viễn phương bay xa bay xa
Nghe tiếng cầu kinh răn lòng
sám hối
Bởi đời ta đã lầm lỗi nhiều rồi
Được thua danh vọng bạc tiền
Quyền cao chức trọng cũng về
hư vô
Đã sinh ra là kiếp phù hoa
Đời ta cứ mãi bôn ba phong trần