Bài xướng theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật biến thể . Thể này gọi là Bát vĩ đồng âm 八 尾 同 音, không có trong sách giáo khoa trước 30-4-1975. Theo bác sĩ Phan Thượng Hải thì thể này xuất hiện sau 1975. BS Hải theo học Đại học y khoa Sài gòn 1968-1975. Ông vượt biên và định cư ở Mỹ 1979. Ông là bs nội khoa ở binh viện Loma Linda University Medical center ở California từ năm 1984-1987. Ông giảng dạy đại học San Bernardino ở Cali đến khi về hưu năm 2019. Bs Hải là 1 nhà khảo cứu về văn học Việt nam.Nếu đọc giả, quí vị định cư theo diện HO hay thuyền nhân, dị ứng với loại thơ này, xin bỏ qua cho.Xướng:
Nhớ nhàLãng tử giờ đây nhớ mẹ cha
Không ngờ viễn xứ biệt quê nhà
Rừng xanh biển biếc bao lần đã
Thác bạc non bồng mỗi nẻo qua.
Khổ nỗi hồn say bờ đất lạ
Cam đành lạc bước giữa trời xa
Ngày xưa trót vội giờ đôi ngã
Hiểu rõ trầm tư ướm lệ nhòa.
TQ
Jul 27, 2024
Xướng:
Nhớ nhà
Lãng tử giờ đây nhớ mẹ chaKhông ngờ viễn xứ biệt quê nhà
Rừng xanh biển biếc bao lần đã
Thác bạc non bồng mỗi nẻo qua.
Khổ nỗi hồn say bờ đất lạ
Cam đành lạc bước giữa trời xa
Ngày xưa trót vội giờ đôi ngã
Hiểu rõ trầm tư ướm lệ nhòa.
TQ
Jul 27, 2024
Họa 1:
Thương
người ở lại
Bảy lăm từ giả bỏ quê cha
Quỷ đỏ hung hăng đến cướp nhà
Vật đổi sao dời bao thập kỷ
Thương người ở lại chịu can qua
Tha hương cầu thực xây đời mới
Mơ tưởng đêm ngày nhớ quê xa
Số phận người dân sao quá khổ
Chợt loang trong mắt bờ mi nhoà
THT
Họa 2:
Nhớ quê
Ngàn năm dựng nước của ông cha
Gấm vóc giang sơn với cửa nhà
Tiền bối hy sinh gìn giữ nước
Bao năm tồn tại đã trôi qua
Nay lìa đất tổ lòng xao xuyến
Lập nghiệp xứ người nơi rất xa
Những lúc nhớ quê ngồi nghĩ lại
Lòng đau ruột thắt mắt nhoài nhòa
PTL
Họa 3:
Quê Cha
Bao năm xa vắng nhớ quê cha
Lủi thủi tấm thân vắng biệt nhà
Tan tác tả tơi tìm sự sống
Xa xôi biền biệt nỗi can qua
Thói đời đen bạc nhiều dâu bể
Muôn thuở ngọt bùi chẳng ngại xa
Cất bước ra đi buồn rũ rượi
Phong ba bão tố đã phai nhòa
Lủi thủi tấm thân vắng biệt nhà
Tan tác tả tơi tìm sự sống
Xa xôi biền biệt nỗi can qua
Thói đời đen bạc nhiều dâu bể
Muôn thuở ngọt bùi chẳng ngại xa
Cất bước ra đi buồn rũ rượi
Phong ba bão tố đã phai nhòa
Hương Lệ Oanh VA
July 31. 2024
July 31. 2024
Họa 4:
Vu lan khóc mẹ
Vu lan khóc Mẹ lại thương Cha,
Tháng bẩy mưa Ngâu bỗng nhớ nhà.
Tủi phận lưu vong vì Quốc phá,
Thương thân biệt xứ bởi can qua.
Trăng tàn mấy độ miền quê lạ,
Cúc nở bao lần giải đất xa.
Nhặt lá vàng khô rơi lả tả,
Lòng buồn vô hạn mắt mi nhòa.
Mỹ Ngọc
Aug. 02,2024.
Tháng bẩy mưa Ngâu bỗng nhớ nhà.
Tủi phận lưu vong vì Quốc phá,
Thương thân biệt xứ bởi can qua.
Trăng tàn mấy độ miền quê lạ,
Cúc nở bao lần giải đất xa.
Nhặt lá vàng khô rơi lả tả,
Lòng buồn vô hạn mắt mi nhòa.
Mỹ Ngọc
Aug. 02,2024.
Họa 5:
Nhớ quê
Nửa đời viễn xứ nhớ về cha
Sương khói chiều hôm cách biệt nhà
Khập khễnh bờ đê bao bận đã
Ngại ngùng cầu sắt mấy lần qua
Đường mai đắm đuối khung trời lạ
Cảnh cũ ơ hờ biển cả xa
Đã lỡ ra đi đời rẽ ngã
Nên đành ngậm đắng mắt môi nhòa.
Nguyễn Cang
July 31, 2024
Họa 6:
Mộng hoài hương
Bao năm xa đất mẹ quê cha,
Héo hắt tâm tư nỗi nhớ nhà.
Ký ức vẹn nguyên hình dáng cũ,
Bể dâu thay đổi tháng ngày qua.
Sáng nghe chim hót hồn ngơ ngẩn,
Chiều ngắm mây trôi dạ xót xa.
Mưa nắng dần xoay đầu nhuốm bạc,
Hoài hương, giấc mộng chẳng phai nhòa.
Minh Tâm
Bao năm xa đất mẹ quê cha,
Héo hắt tâm tư nỗi nhớ nhà.
Ký ức vẹn nguyên hình dáng cũ,
Bể dâu thay đổi tháng ngày qua.
Sáng nghe chim hót hồn ngơ ngẩn,
Chiều ngắm mây trôi dạ xót xa.
Mưa nắng dần xoay đầu nhuốm bạc,
Hoài hương, giấc mộng chẳng phai nhòa.
Minh Tâm
1. Tân nhạc:
Tôi yêu
Nhạc sĩ: Trịnh Hưng
Ca sĩ: Ngọc Trân
Nhớ quê hương
Soạn giả: Lâm Hằng Thu
Nghệ sĩ: An Lê
Soạn giả: Lâm Hằng Thu
Nghệ sĩ: An Lê
Mười mấy năm xa xứ…
Là mười mấy năm tôi sống trong nỗi nhớ… thương.
Nơi xứ người, lòng chạnh nhớ quê hương.
Bao nổi buồn da diết, cứ đè nặng suốt canh thâu.
Khi đông về tuyết ngập ngừng rơi
Nhìn về phương xa mà chạnh nhớ quê nhà.
Cánh chim ơi, cho tôi nhắn gửi.
Một trái tim về quê mẹ,
Và một tình yêu vô bến vô bờ.
Con đường ngày hai buổi, mẹ hay dắt tay con.
Sao bây giờ cách trở đôi phương.
Chỉ có mình con nơi xứ lạ quê người.
Ký ức tuổi thơ cứ hiện về trong giấc ngủ
Bên bờ đê quê ngoại
Bóng mẹ nghiêng nghiêng trong nắng ban chiều.
Gánh hàng rong, quằn nặng vai gầy.
Ôi đường về sao xa vạn lý
Nhưng trái tim này luôn vọng đến cố hương.
Có ai tha phương mới hiểu được lòng người xa xứ. Đêm từng đêm góp nhặt dòng kỷ niệm đếm thời gian trôi mà chạnh nhớ quê… nhà.
Hai tiếng quê hương ôi tha thiết đậm đà.
Vậy mới biết được thế nào là nơi chôn nhau cắt rốn, mới hiểu sự tuyệt vời của hai tiếng mẹ ơi.
Quê hương là gánh hàng kẻo kẹt sớm trưa, là nước dừa mát ngọt mỗi trưa hè.
Là con đường mẹ hay dắt tay con, là tiếng ầu ơ ru con vào giấc ngủ…
(nghỉ 12 nhịp)
Mười mấy năm tôi làm thân viễn xứ, ôm trọn nỗi sầu riêng trong đêm tối mịt mùng.
Một khoảng bình yên trong cái tuổi dại khờ.
Nhớ những khi hoàng hôn buông xuống, tôi cùng bạn bè vắt vẻo ở lưng trâu.
Bên bếp lửa hồng ấm áp những niềm vui, bên nồi ngô còn thơm mùi nắng mới.
Quê hương ơi sao mà thương mà nhớ, chiều xuống dần xin chầm chậm chờ tôi…
Ôi vẳng nghe đâu đây, tiếng ru hời vọng giữa đêm sương.
Giờ mùa xuân sang, mà sao con vắng xa đâu rồi.
Lời mẹ hiền vang vang, dù nơi đâu con hãy mau quay về.
Ngày tiễn con đi nước mắt mẹ cũng rưng theo con mưa chiều năm ấy. Cầm tay con mà như khẽ nói hãy vững lòng tin dù nơi đất khách quê… người.
Tiếng còi vang lên như xé nát khung trời.
Tôi chợt muốn gởi hồn mình theo mây gió, muốn nghe lại một lần hai tiếng con ơi.
Cơn mưa chiều sao cứ mãi rơi rơi, nó khóc thật nhiều vì biết tôi sắp rời xa quê mẹ.
Tôi bước đi mà lòng còn vương vấn, mẹ kính yêu ơi rồi con sẽ quay về.
(nghỉ 8 nhịp)
Sương trắng bên thềm rơi vẫn rơi, cung đàn năm cũ đợi chờ ai.
Xuân qua đông đến người chưa đến, nghe khúc hoài lang bỗng chạnh lòng.
Gió cuối mùa cứ thổi nhẹ từng cơn, cho nhung nhớ cho dài thêm năm tháng.
Ai ra đi để ai chờ ai đợi, quê hương ơi cho tôi gọi tên người.
Sương trắng bên thềm sao vẫn rơi, cung đàn năm cũ đợi chờ ai.
Quê hương ơi cho con vòng tay mẹ, để bước quay về không đơn độc bơ vơ.