31 tháng 3, 2024

HÀNH ĐỘNG TỬ TẾ CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHIẾN CẢ NƯỚC MỸ CẢM ĐỘNG

 

HÀNH ĐỘNG TỬ TẾ CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHIẾN CẢ NƯỚC MỸ CẢM ĐỘNG…

Đây là một câu chuyện có thật xảy ra ở Hoa Kỳ. Câu chuyện được lan truyền trên Internet này nói với mọi người rằng: Thiên lý thiện ác hữu báo đối với bất cứ ai đều có tác dụng, thuận theo thiên lý chính là phúc báo.
Dưới đây là câu chuyện của Seine Marne.
Đó là một buổi tối đầu xuân tháng hai, trên trời có chút mưa tuyết lất phất, Seine Marne đang lái chiếc xe Ford từ Portland đến Sheridan để ký hợp đồng đặt hàng. Hợp đồng này rất quan trọng, nó gần như quyết định số phận của công ty ông, là kết quả của hơn ba tháng đàm phán gian khổ.
Seine Marne vô cùng vui vẻ, ngâm nga một giai điệu trên suốt quãng đường. Trên đường không có nhiều xe, đèn xanh nên ông lái xe rất nhanh. Khi đến nơi hẹn, lúc dừng xe, ông dường như nhìn thấy điều gì đó qua ánh đèn? Seine Mane cúi xuống nhìn kỹ hơn và phát hiện có gì đó kỳ lạ ở bánh trước bên phải. Khi đến gần, ông ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Khi ông chạm vào nó, nó thực sự là máu! Seine Marne giật mình, đột nhiên trở nên căng thẳng, chẳng lẽ ông đã tông vào ai đó khi đang lái xe với tốc độ cao? Ông cố gắng nhớ lại nhưng dường như không có ấn tượng gì về việc chiếc xe tông vào vật thể nào. Nhưng vết máu trên bánh xe là có thật!
Nhưng Seine Marne, giữa sự giàu có sắp đến gần và vụ tai nạn xe hơi, ông gần như không hề do dự, nếu không nhanh chóng quay ngược lại để tìm người có thể đã bị mình làm bị thương thì hậu quả sẽ khủng khiếp biết bao! Có lẽ mạng sống của họ còn có thể cứu được? Dựa theo lương tâm của mình, ông lập tức lên xe, nổ máy, quay đầu xe và quan sát kỹ con đường mình đã đi.
Lúc này, đối tác kinh doanh đang chờ ký hợp đồng đã gọi điện hỏi ông tại sao không để ý đến thời gian? Họ thúc giục ông nhanh lên! Seine Marne giải thích rằng ông ấy đang vội và sẽ đến đó ngay, đồng thời cầu xin sự tha thứ của họ. Đối tác kinh doanh đang đợi ở đó rất tức giận và hét lên: “Cút đi, đồ không đúng giờ!” rồi cúp điện thoại.
Seine Marne sững sờ, đó là một hợp đồng trị giá 3 triệu đô la Mỹ! Ông thật muốn chạy tới, bản hợp đồng này có ý nghĩa sống còn với ông! Có lẽ số phận của cuộc đời ông sẽ được thay đổi, bởi bản hợp đồng này! Tuy nhiên, ông vẫn lái xe đi tiếp. Trong mắt ông dường như nhìn thấy người bị thương đang nằm trên vũng máu, rên rỉ đau đớn, mạng sống của họ đang bị đe dọa.
Trong đêm sương mù, Seine Marne vừa lái xe vừa nhìn dọc đường. Cuối cùng đi gần nửa đường, ông nhìn thấy bóng một người nằm ở đó! Ông nhanh chóng đỗ xe rồi bước ra ngoài. Một cô bé mười ba, mười bốn tuổi đang nằm bất tỉnh trên đường. Cô bé bị thương ở đầu và máu chảy rất nhiều. Seine Marne bế bé gái lên và đưa bé đến bệnh viện. Sau khi được giải cứu, cháu bé tạm thời thoát khỏi cơn nguy kịch nhưng vẫn bất tỉnh.
Cảnh sát đã liên lạc với cha mẹ của cô bé, cặp vợ chồng vô cùng yêu thương con gái đã gầm lên và đánh Seine Marne. Seine Marne không bào chữa và âm thầm chịu đựng trong nước mắt. Ông nghĩ rằng nếu mình là cha mẹ của đứa trẻ, ông cũng sẽ đấm đá hung thủ! Ông bị đánh đến mức mũi bầm tím, mặt sưng vù, nhổ ra hai chiếc răng đầy máu. Khi về nhà, gia đình nói ông thật ngu ngốc, vì không có bằng chứng chứng minh ông là hung thủ nên tại sao ông phải làm vậy? Tại sao lại nhận trách nhiệm về mình?
Seine Marne không giải thích nhiều, ông gác lại công việc kinh doanh trong tay, hàng ngày hộ tống bé gái bị thương tên Catherine đến bệnh viện, đồng thời thanh toán mọi chi phí y tế kịp thời. Catherine hôn mê trong 26 ngày và Seine Marne đã bảo vệ cô bé trong 26 ngày, tiêu tốn 38.000 USD chi phí y tế.
May mắn thay, đến ngày thứ 27, Catherine cuối cùng cũng tỉnh dậy và nói cho mọi người biết sự thật: Vào ngày xảy ra sự việc, cô bé đang mang tập hồ sơ tranh về vùng quê để phác họa, trên đường về, cô nhớ rất rõ mình bị một chiếc xe máy màu đỏ đang chạy rất nhanh đụng ngã!
Cảnh sát đã ghi lại lời kể của cô và gọi đến video giám sát trên đường phố ngày hôm đó, từ video giám sát họ xác nhận được lời kể của cô bé và đã tìm ra chủ nhân của chiếc xe máy màu đỏ gây tai nạn! Vết máu trên bánh xe Seine Marne chỉ là vết máu nhỏ giọt trên mặt đất khi Catherine bị xe máy tông.
Sự tình trở nên rõ ràng. Cha mẹ cô gái ôm ông khóc, ông không phải người gây tai nạn, mà là ân nhân cứu mạng của cô gái này! Nếu như không phải ông ấy quay lại kịp thời, đưa cô gái đến phòng cấp cứu của bệnh viện thì có lẽ cô gái đáng yêu này đã sớm không còn!
Câu chuyện của ông đã khiến cả nước Mỹ cảm động, và vận mệnh của ông cũng vì thế mà thay đổi. Những hợp đồng kinh doanh đến như mưa tuyết, khiến ông choáng ngợp. Mọi người đều tin rằng đồng hành cùng một doanh nhân như vậy sẽ dẫn đến thiên đường!
Trong cuộc phỏng vấn với đài truyền hình địa phương, câu trả lời của Seine Marne với phóng viên rất đơn giản: “Lúc đó, tôi chỉ nghĩ nếu không quay lại kiểm tra thì tôi sẽ không bao giờ cảm thấy thoải mái trong cuộc đời. Tôi làm điều này chỉ để thỏa mãn lương tâm của mình, tôi không có quyền lựa chọn giữa sinh mạng của người khác và lợi ích kinh doanh”.

VietBF@sưu tập

27 tháng 3, 2024

VTM 143_Du sơn_Minh Tâm

 

Chùa Hương 


Xướng:

 Du sơn

Một sớm du sơn ngắm cảnh chùa.
Thâm trầm huyền ảo, khói hương đưa.
Long lanh ngọn cỏ hơi sương đượm,
Róc rách bên đường tiếng suối khua.
Quyện gót, mong manh mây trải lụa,
Thấm vai, lành lạnh gió giao mùa.
Hồi chuông vang vọng tan niềm tục,
Tự hỏi lòng trần tĩnh lặng chưa?

Minh Tâm 

Họa 1:

Hành hương cổ tự 

Hành hương Phật tử viếng thăm chùa,
Cổ tự lưng đồi khách đón đưa.
Lối đá cheo veo hoa dại nở,
Hàng thông chót vót gió ngàn khua.
Không gian ấm lạnh theo thời tiết,
Cảnh sắc buồn vui lúc chuyển mùa.
Một buổi nhang đèn xa thế tục,
Đường về thanh thản tịnh lòng chưa?

Mỹ Ngọc.
Mar. 01, 2024

Họa 2:

Viếng cảnh chùa

Tôi đứng lặng im trước cổng chùa
Điện Bà hùng vĩ gió đong đưa
Nắng vàng bảng lảng chiều dần xuống
Mây trắng chập chùng tiếng gió khua
Tín nữ cầu duyên mau đỗ bến
Nông gia khấn Phật sớm sang mùa
Một hồi chuông đổ tan phiền não
Bến giác quay về mộng tỉnh chưa?

Nguyễn Cang
Mar. 14, 2024

Họa 3:

Nhang khói

Ăn không trả phí gọi ăn chùa
Đứng dậy đi liền tiền khỏi đưa
Nắng Hạ rừng hoang cơn gió thổi
Trăng Thu thôn dã tiếng chày khua
Quới nhân bố thí Cô Hồn Miếu
Thiện giả thọ trai đủ bốn mùa
Hữu thực bất hành vi tại hạ
Tại gia cư sĩ mãn sung chưa !

THT

Chú thích:

Quới nhân 貴人 còn gọi là quí nhân

thọ trai 受齋 : thọ: nhận lãnh; trai: ăn chay.

Thọ trai là dùng cơm chay

Hữu thực bất hành vi tại hạ : tôi có ăn mà không làm

Họa 4:

Chùa và tự

Chữ Nho gọi tự nghĩa là chùa
Đường nét thẳng thừng chẳng võng đưa
Thổ ở phía trên là ý đất
Mười phân nằm dưới thốn không khua
Đêm ngày lễ bái người lui tới
Nhật nguyệt vãng lai cả bốn mùa
Có chổ dùng từ chùa với tự
Chỉ cần chọn một rõ ràng chưa

PTL

Chữ tự 寺 gồm chữ thổ 土 nghĩa là đất và chữ thốn 寸 nghĩa là 1 tấc (mười phân)
Thí dụ: có nơi không rành chữ Hán nên ghi Chùa Phước Lâm Tự. Đúng nghĩa là Chùa Phước Lâm hay Phước Lâm Tự.

Họa 5:

Bến Giác

Không gian thanh tịnh trước sân chùa
Tiếng kệ cầu kinh văng vẳng đưa
Du khách thập phương về viếng tự
Dư âm sâu lắng tiếng chuông khua
Mơ hồ nhân quả từ muôn kiếp
Khe khẽ âm thanh gió cuối mùa
Sám hối quay đầu về bến giác
Tham sân phiền não phủi rồi chưa
 
Hương Lệ Oanh VA
Mar, 20. 2024


1. Thơ 

Chùa Hương

Tác giả: Nguyễn Nhược Pháp

Diễn ngâm: Hoàng Oanh

 

Nguồn:https://www.youtube.com/watch?v=yIa6PRDCdGs

Bài thơ Chùa Hương (ban đầu là Cô gái Chùa Hương) của Nguyễn Nhược Pháp in trong tập thơ Ngày xưa vào năm 1935.

Bài thơ ghi lại câu chuyện của Nguyễn Vỹ và Nguyễn Nhược Phàp đi hội chùa Hương năm1934. Khi đến rừng mơ, hai người gặp bà cụ và con gái đi lên chùa. Nguyễn Nhược Pháp trò chuyện với cô gái.

2. Tân cổ

Đi chùa Hương

Soạn giả: Viễn Châu

Nghệ sĩ: Phương Thúy & Bùi Trung Đẳng



Nguồn: https://youtu.be/jtHgqCB1z4g


EM ĐI CHÙA HƯƠNG

 

Thơ: Nguyễn Nhược Pháp
Nhạc: Trung Đức
Vọng cổ: Viễn Châu
 

 

Nhạc

 

Hôm qua em đi chùa hương
Hoa cỏ còn mờ hơi sương
Cùng Thầy Mẹ vấn đầu mà soi gương

Nho nhỏ cái đuôi gà cao
Em đeo cái dãi yếm đào
Quần lãnh áo the mới
Tay em cầm chiếc nón quay thao
Chân em đi đôi guốc cao cao

Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô A Di Đà

Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô…… A Di…. Đà


 

Vọng cổ


1. Hỡi chiếc thuyền ai đang nhẹ lướt trên sông xin chờ tôi theo với. Duyên dáng làm sao mái tóc cô em gió đùa phất phới quyện mù sương trên mặt nước sông… đầy.
Gờn gợn dòng xanh bãng lãng bóng mấy trời. Khuya đêm nay neo thuyền trên bến Đục, để sáng mai này cùng trẩy hội chùa Hương.
Tà áo xanh in mặt nước trong xanh, vóc dáng kiêu sa yểu điệu nét trang đài. Ta bổng khát thèm hương vị chén men cay, giữa một chiều xuân gởi hồn trên sóng nước…..

2. Có phải đây là động đào tiên có suối đào đưa lối, hoa đào rơi đón đợi khách dương trần.
Kẻ tục người tiên tao ngộ giữa đêm…..rằm. Ngồi bên mẹ em lim dim đôi mắt, khẽ thì thầm niệm tiếng nam mô.
Tôi mãi nhìn làm em thẹn quá đi thôi, giã đò cuối xuống mạn thuyền soi bóng nước.

Có phải nợ thuyền trăng xin Phật trời nhỏ phước, cho sau này hai đứa được tròn duyên.

Nhạc
Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Em bây giờ mới tuổi mười lăm
Em đây còn bé lắm, chứ mấy anh ơi

Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô A Di Đà
Thẹn thùng em không nói
Nam mô…… A Di Đà

Vọng cổ

5. Em chợt tỉnh giấc giữa trời đêm giá lạnh, thấp thoáng sương khuya hiu hắt quyện sông….dài
Cao vút tầng mây bàng bạc ánh sao trời.
Em đợi chờ ai mà suốt đêm không ngủ, tựa mui thuyền lặng lẽ đứng nhìn anh.
Gặp gỡ đêm này rồi mai sáng sẽ xa nhau. Đêm trẩy hội chùa Hương là thế đó. Thôi nhé đừng lưu luyến trong phút giây gặp gỡ, bận lòng chi cho nhung nhớ trọn đời

6. Phút mơ màng rửa sạch bụi trần gian, con thuyền nhỏ nhẹ nhàng lướt sóng. Có phải phút giây tao ngộ là mơ là mộng, gặp gỡ giữa đường rồi hai ngã chia tay.
Trên vạn nẻo đường đời em đó anh đây, ngày xa cách biết bao giờ tái ngộ.
Phủi sạch ưu tư ngập ngừng trên lối nhỏ, tôi niệm nam mô theo những tiếng chuông chùa.
Đêm ưu huyền sực tỉnh giấc liêu trai
Sương bàng bạc trên đầu cây, ngọn cỏ
Nước non cách trở bao ngày, tôi nhớ nhung hoài, đêm trẩy hội chùa…. Hương ./.


22 tháng 3, 2024

Hội Ngộ Đồng Hương _Huỳnh Hạnh


HỘI NGỘ ĐỒNG HƯƠNG

Theo thông lệ của Hội Nông Nghiệp Hải Ngoại cũng như của Houston, một thành viên ghé thăm nhau, Đại Diện Hội Địa Phương liên hệ với khách để biết thời gian đến đi và tạo điều kiện cho khách lưu lại Houston, ngay cả khách chưa có nơi nghỉ ngơi, đi lại. Lần nầy, một thành viên cấp cao của Hội, anh Trầm Hữu Tình[1]California, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội ghé thăm. Ban Đại Diện cũng sắp xếp phương tiện đi lại, gặp gỡ các đồng môn tại Houston để cùng tham dự họp mặt Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên-Hoà. Anh Tình cũng là bạn đồng song với tôi trong thời gian học tại Trường Cao Đẳng Nông Lâm Súc, Sài-Gòn (tiền thân của Trường Đại Học Nông Lâm ngày nay).


 Trầm Hữu Tình và Lâm Sĩ Đắt 


Ban Tổ Chức Hội Ngộ Ngô Quyền-2024: 
Lâm Sĩ Đắt, Hồ Tường Vi, Ngũ Ánh Vân, Đỗ Hữu Phương và Lâm Kim Sơn. 

Theo tổng họp của Ban Tổ Chức, số thành viên tham dự của hai đơn vị: Ngô Quyền (40 anh chị) và Nông Lâm (20 anh chị), với tổng cộng 60 người, địa điểm tổ chức thật khó tìm; và nếu có, chi phí không thể nào Ban Tổ Chức đáp ứng nổi. Thật may mắn, một thành viên của Ban Tổ Chức, anh Lâm Sĩ Đắt với ngôi nhà khuôn viên rộng mát đã tạo điều kiện tổ chức cuộc họp để mọi người cùng vui chơi, ăn uống.


Bãi đậu xe phía sau nhà                   Bãi đậu xe phía trước nhà 

Tôi và bà xã Xuân Sơn là người đến đầu tiên và gặp Anh Đắt và Anh Đạt người phụ trách hệ thống âm thanh cho buổi lễ. Hai anh rất bận rộn cho phần việc của mình. Sau đó, cô Vi trong Ban Tổ Chức cũng đến. (Hình dưới đây là Phái Đoàn Nông Nghiệp)



Phái Đoàn Cali và Phái Đoàn Ngô Quyền

Các anh chị tham dự bắt đầu tề tựu, công việc tiếp đón như ghi bản tên để mọi người dễ dàng trò chuyện, nhận tiền tham dự, phân phát bài Quốc Ca Việt-Nam Cộng-Hoà, bài Ly Rượu Mừng để tạo điều kiện dễ dàng cho các thành viên ở tuổi chợt nhớ, chợt quên. Vì may mắn đến sớm nên tôi và bà xã lảnh phần việc nầy và Chị Hiếu một thân hữu Ngô Quyền lo phần thủ quỹ. Tạo dấu ấn cho buổi họp mặt là chương trình vui chơi. Ban Tổ Chức kêu gọi cùng tham gia vào chương trình văn nghệ. Hầu hết thành viên điều ở tuổi U 70, một số U80, U90 nói đến ca hát là phải cố gắng thật nhiều vì “lực bất tòng tâm”.


Chào Quốc kỳ và Phút Mặc niệm

Lâm Kim Sơn trình bày nhạc phẫm Xót Xa của Lam Phương Chào Quốc Kỳ và Phút Mặc Niệm Phái Đoàn Cali và Phái Đoàn Ngô Quyền Bữa tiệc buffet với nhiều món ăn ngon và được cô Vi thuyết minh ý nghĩa của tên đặt liên quan đến quê hương Biên-Hoà giúp mọi người hoài niệm đến quê hương Xứ Bưởi.

 Buffet Biên-Hoà 

Anh Phạm Thanh Khâm, Khoá 2 Trường Cao Đẳng Nông Lâm Súc, cựu Giám Đốc Nha Canh Nông, kể lại thời gian dài là Cố Vấn về Nông Nghiệp cho Phó Tổng Thống Afghanistan, với bộ y phục bản xứ mà anh mặc để hoà lẩn trong người dân tránh bọn khủng bố, tạo thích thú cho mọi người.

 Hình ảnh dưới đây là Phần Văn Nghệ Ngâm Thơ, Ca Nhạc và Xổ Số



Tiếp theo, cuộc sổ số lấy hên đầu năm, có anh ca lại Bài Xổ Số Kiến Thiết Quốc Gia, làm nhớ lại Quái Kiệt Trần Văn Trạch.


Trang trí nổi bật cho buổi tiệc là hai ổ bánh kem được thực hiện từ một thân hữu Ngô Quyền, chị Nguyển Thị Tới, cựu Giáo Sư Đại Học Kỹ Thuật Phú Thọ, Ban Nữ Công Gia Chánh, vị ngọt đậm đà, không quá béo rất phù họp cho người cao niên. Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.

 Cắt Bánh Mừng Ngày Hội Ngộ Nông Nghiệp Và Ngô Quyền 

Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.

Huỳnh Hạnh

K6 TL/CĐ NLS SÀI-GÒN

Chú thích:

Bà xã của tác giả (Xuân Sơn) tốt nghiệp ĐH Sư Phạm Sài gòn khóa 11 với PTL

13 tháng 3, 2024

VTM 142_Hương xưa_Nguyễn Cang

 



Xướng:

Hương xưa

Vạt nắng chiều phai, nhạt khắp nơi
Chim trời từng cặp lượn chung đôi
Xa xa tuyết trắng giăng triền núi
Thấp thoáng trăng non khuất đỉnh đồi
Suối chảy cuốn theo bao nỗi nhớ
Câu thề buông thả áng mây trôi
Hương xưa đọng lại trong tiềm thức
Nhắc nhở thêm buồn lạnh tái môi!

Nguyễn Cang
Mar. 02, 2024

Họa 1:

 

Sông chiều

Lục bình hoa nhuộm tím nơi nơi,
Quẩy nước, thiên nga vui sánh đôi.
Mây trắng dịu dàng che góc núi,
Trời hồng lặng lẻ khuất sau đồi.
Đùa trăng, gió lạnh mơn man thổi,
Về bến, thuyền câu lững thững trôi.
Một góc sông quê ngày tháng cũ,
Nhớ về, cay mắt mặn bờ môi.

Minh Tâm

Họa 2:

Đời dân dã
 
Vụ mùa rộn rã khắp nơi nơi
Giã gạo canh chầy với cặp đôi
Tắt nắng thong dong về xóm nhỏ
Nghe chim ríu rít ở lưng đồi
Năm năm lam lũ đời dân dã
Tháng tháng cơ bần với nổi trôi
Vận mệnh an bài cho cuộc sống
Sương rơi thấm lạnh ướt vành môi

PTL
Mar. 2024

Chú thích:
Vụ mùa thu hoạch lúa vào cuối tháng 11.

Họa 3:

Hương xuân

 
Mai vàng nở rộ ở nhiều nơi,
Ẩn hiện ngang trời cánh én đôi.
Nắng ấm mây bay mờ đỉnh núi,
Hương xuân gió thổi ngát nương đồi.
Tao nhân thi tứ chờ hoa tặng,
Lữ khách thuyền thơ mặc suối trôi.
Cảnh đẹp quê nhà ngồi tưởng nhớ,
Thủa còn xanh tóc đỏ hồng môi.
 
Mỹ Ngọc
Mar. 07, 2024.

Họa 4:

Tranh thiên nhiên

Hoa Xuân nở rộ khắp muôn nơi
Én liệng trời xanh ngắm đủ đôi
Ngơ ngẩn trần gian dòng suối chảy
Êm đềm mây trắng cuối lưng đồi
Say mê màu sắc thiên nhiên đẹp
Chìm đắm thời gian bọt nước trôi
Thương cảm cuộc đời như bức họa
Đêm qua say giấc rượu mềm môi
 
Hương Lệ Oanh VA
Mar. 09, 2024

Họa 5:

Đốt đèn đi chơi 
 
Trẻ con đùa giỡn khắp nơi nơi 
Tay xách lồng đèn đi có đôi
Mờ khuất trăng non sau đỉnh núi
Nhẹ lay gió thoảng dưới chân đồi
Trung Thu tháng tám bầy bơi lội
Kiết Hạ ngày rằm mây lững trôi
Mừng Tết Nhi Đồng vang tiếng hát
Nụ cười tươi thắm nở vành môi 

THT

Hương Xưa

Nhạc sĩ: Cung Tiến

Ca sĩ: Duy Trác

Bài Hương Xưa được sáng tác năm 1956. Bài hát tặng cho Khuất Duy Trác. Ca sĩ  Duy Trác là người đầu tiên hát bài Hương Xưa và ca khúc này sống mãi với thời gian.













Nguốn: https://www.youtube.com/watch?v=x8coN9Q2eVk


2. Vọng cổ

Vọng cố hương
Soạn giã: Viễn Châu
Nghệ sĩ: Thành Được



Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=xYf9SLkzqyM

Vọng cố hương
 
Nói lối:
Làm viễn khách ngót phần tư thế kỷ
Chiều tha hương nơi bến lạ trời xa
Nhìn con tàu đi trên sóng nước bao la
Lòng rộn rã nhớ quê nhà đất nước
 
Vọng cổ
 
Câu 1:
 
Còn đâu những buổi chiều quê êm đềm thơ mộng
Ta lặng đứng bên dòng sông vắng, nhìn mây bay lơ lửng cuối chân.... trời
Lòng bâng khuâng nhớ tiếc buổi xuân thời.
Thuở ấu thơ ta được sống trong tình cảm chân thành đôn hậu, và thấm nhuần đạo lý Nho phong. 
Ôi có làm kẻ lạc loài mới biết nhớ quê hương, nhớ ruộng lúa đàn trâu với tiếng hát mục đồng.
Nhớ rặng dừa ngã bóng ven sông, nhớ con đò khuya bập bùng ánh  lửa.
 
Câu 2:
 
Nhớ tiếng chó sủa đêm thâu, nhớ tiếng gà gáy sáng
Nhớ tiếng sáo vi vu trong khoảng vắng canh trường.
Tiếng mõ cầm canh vọng lại cuối con đường.
Bên hàng xóm tiếng võng đưa kẽo kẹt,
Ai bùi ngùi trong tiếng hát ru con.
Mấy hàng cau gió thoảng mùi hương,
Bầy đom đóm lập lòe trên bãi vắng
Nhịp chày đôi tay đưa văng vẳng,
Dưới ánh trăng ngà lồng lộng giữa trời khuya....
 
Câu 3:
 
Bên giòng sông hậu những chiều nhạt nắng,
Sóng bập bềnh đưa từng đám lục bình trôi.
Nét mặt hiền hòa sáng rực một niềm vui,
Mấy ông lão đang tung câu bủa lưới.
Cô lái đò quấn lại làn tóc rối,
Nét diệu hiền trong chiếc áo bà ba.
Khói chiều tỏa ngọn xa xa,
Đàn cò ruỗi cánh là đà trong sương.
Lúa vàng nhẹ tỏa mùi hương,
Mùi hương đồng nội, mùi hương quê nhà...
 
Nói lối
 
Khi khói lửa lan tràn đất nước,
Ta ngậm ngùi giã biệt làng quê.
Ôi! Một chuyến đi không hẹn ngày về,
Ta sống giữa tư bề phong cảnh...lạ...
 
Vọng cổ
 
Câu 4:
 
Sau lúc mỏi mê trên bước phiêu lưu
Chạy theo bóng ảo huyền danh lợi...
Ta cảm thấy ngậm ngùi hối tiếc
Quảng ngày xanh đã đánh mất tự lâu... rồi...
Ôi! Những tình cảm thiêng liêng cao quý nhất của con người.
Thời son trẻ biết bao giờ tìm lại được,
Kỷ niệm xuân thời đã lẫn trốn trong cát bụi trần gian.
Nằm đây mà nhớ quê hương,
Xót xa thân thế chán chường lợi danh.
Mỏi mòn sau cuộc đua tranh,
Giật mình nhớ lại tóc xanh phai rồi.
 
Câu 5:
 
Có nhiều đêm ta nghe lòng ray rứt,
Nhớ quê hương nên giọt lệ chan hòa.
Trong thoáng ưu tư nên già trước tuổi già.
Trong cơn lốc của bạc tiền danh vọng,
Giữa thăng trầm thế cuộc biển dâu.
Hình ảnh quê nhà bổng chợt đến giữa đêm thâu,
Biết ai là kẻ cùng chung cảnh ngộ.
Trong những đêm não nùng mưa gió,
Cố ngồi suy tư tưởng nhớ một phương trời.
 
Câu 6:
 
Trắng đêm rồi giấc ngủ vẫn chưa yên,
Lòng rạo rực muôn ngàn tiếc nhớ.
Nghe văng vẳng từ đâu vọng lại,
Tiếng côn trùng kêu khóc tỉ tê.
Ta ngỡ đó là tiếng vọng hồn quê,
Tiếng trách móc của quê hương xứ sở.
Vội ghi lên giấy trắng mấy lời tâm sự,
Gởi gấm tình thương trên nét chữ chân thành.
Để tâm hồn mình hòa chung với tạo vật thiên nhiên,
Và gởi đến cho ai để gọi là tri kỷ.
Tôi mong ước được nằm yên dưới lòng đất Mẹ,
Và tự nghĩ bao giờ tình cảm cững là hơn ....