Chùa Hương |
Xướng:
Thâm trầm huyền ảo, khói hương đưa.
Long lanh ngọn cỏ hơi sương đượm,
Róc rách bên đường tiếng suối khua.
Quyện gót, mong manh mây trải lụa,
Thấm vai, lành lạnh gió giao mùa.
Hồi chuông vang vọng tan niềm tục,
Tự hỏi lòng trần tĩnh lặng chưa?
Minh Tâm
Họa 1:
Hành hương cổ tựHành hương Phật tử viếng thăm chùa,
Cổ tự lưng đồi khách đón đưa.
Lối đá cheo veo hoa dại nở,
Hàng thông chót vót gió ngàn khua.
Không gian ấm lạnh theo thời tiết,
Cảnh sắc buồn vui lúc chuyển mùa.
Một buổi nhang đèn xa thế tục,
Đường về thanh thản tịnh lòng chưa?
Mỹ Ngọc.
Mar. 01, 2024
Họa 2:
Viếng cảnh chùaTôi đứng lặng im trước cổng chùa
Điện Bà hùng vĩ gió đong đưa
Nắng vàng bảng lảng chiều dần xuống
Mây trắng chập chùng tiếng gió khua
Tín nữ cầu duyên mau đỗ bến
Nông gia khấn Phật sớm sang mùa
Một hồi chuông đổ tan phiền não
Bến giác quay về mộng tỉnh chưa?
Nguyễn Cang
Mar. 14, 2024
Họa 3:
Nhang khóiĐứng dậy đi liền tiền khỏi đưa
Nắng Hạ rừng hoang cơn gió thổi
Trăng Thu thôn dã tiếng chày khua
Quới nhân bố thí Cô Hồn Miếu
Thiện giả thọ trai đủ bốn mùa
Hữu thực bất hành vi tại hạ
Tại gia cư sĩ mãn sung chưa !
THT
Chú thích:
Quới nhân 貴人
còn gọi là quí nhân
thọ trai 受齋
: thọ: nhận lãnh; trai: ăn chay.
Thọ trai là dùng cơm
chay
Hữu thực bất hành vi tại hạ 有 食 不 行 爲 在 下: tôi có ăn mà không làm
Họa
4:
Chữ Nho gọi tự nghĩa là chùa
Đường nét thẳng thừng chẳng võng đưa
Thổ ở phía trên là ý đất
Mười phân nằm dưới thốn không khua
Đêm ngày lễ bái người lui tới
Nhật nguyệt vãng lai cả bốn mùa
Có chổ dùng từ chùa với tự
Chỉ cần chọn một rõ ràng chưa
PTL
Thí dụ: có nơi không rành chữ Hán nên ghi Chùa Phước Lâm Tự. Đúng nghĩa là Chùa Phước Lâm hay Phước Lâm Tự.
Họa 5:
Không gian thanh tịnh trước sân chùa
Tiếng kệ cầu kinh văng vẳng đưa
Du khách thập phương về viếng tự
Dư âm sâu lắng tiếng chuông khua
Mơ hồ nhân quả từ muôn kiếp
Khe khẽ âm thanh gió cuối mùa
Sám hối quay đầu về bến giác
Tham sân phiền não phủi rồi chưa
Hương Lệ Oanh VA
Mar, 20. 2024
1. Thơ
Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Nhược Pháp
Diễn ngâm: Hoàng Oanh
Bài thơ Chùa Hương (ban đầu là Cô gái Chùa Hương) của Nguyễn Nhược Pháp in trong tập thơ Ngày xưa vào năm 1935.
Bài thơ ghi lại câu chuyện của Nguyễn Vỹ và Nguyễn Nhược Phàp đi hội chùa Hương năm1934. Khi đến rừng mơ, hai người gặp bà cụ và con gái đi lên chùa. Nguyễn Nhược Pháp trò chuyện với cô gái.
2. Tân cổĐi chùa Hương
Soạn giả: Viễn Châu
Nghệ sĩ: Phương Thúy & Bùi Trung Đẳng
Nguồn: https://youtu.be/jtHgqCB1z4g
EM ĐI CHÙA HƯƠNG
Thơ: Nguyễn Nhược Pháp
Nhạc: Trung Đức
Vọng cổ: Viễn Châu
Nhạc
Hôm qua em đi chùa hương
Hoa cỏ còn mờ hơi sương
Cùng Thầy Mẹ vấn đầu mà soi gương
Nho nhỏ cái đuôi gà cao
Em đeo cái dãi yếm đào
Quần lãnh áo the mới
Tay em cầm chiếc nón quay thao
Chân em đi đôi guốc cao cao
Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô A Di Đà
Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô…… A Di…. Đà
Vọng cổ
Gờn gợn dòng xanh bãng lãng bóng mấy trời. Khuya đêm nay neo thuyền trên bến Đục, để sáng mai này cùng trẩy hội chùa Hương.
Tà áo xanh in mặt nước trong xanh, vóc dáng kiêu sa yểu điệu nét trang đài. Ta bổng khát thèm hương vị chén men cay, giữa một chiều xuân gởi hồn trên sóng nước…..
2. Có phải đây là động đào tiên có suối đào đưa lối, hoa đào rơi đón đợi khách dương trần.
Kẻ tục người tiên tao ngộ giữa đêm…..rằm. Ngồi bên mẹ em lim dim đôi mắt, khẽ thì thầm niệm tiếng nam mô.
Tôi mãi nhìn làm em thẹn quá đi thôi, giã đò cuối xuống mạn thuyền soi bóng nước. Có phải nợ thuyền trăng xin Phật trời nhỏ phước, cho sau này hai đứa được tròn duyên.
Nhạc
Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Em bây giờ mới tuổi mười lăm
Em đây còn bé lắm, chứ mấy anh ơi
Đường đi qua đồng rộng
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô A Di Đà
Thẹn thùng em không nói
Nam mô…… A Di Đà
Vọng cổ
5. Em chợt tỉnh giấc giữa trời đêm giá lạnh, thấp thoáng sương khuya hiu hắt quyện sông….dài
Cao vút tầng mây bàng bạc ánh sao trời.
Em đợi chờ ai mà suốt đêm không ngủ, tựa mui thuyền lặng lẽ đứng nhìn anh.
Gặp gỡ đêm này rồi mai sáng sẽ xa nhau. Đêm trẩy hội chùa Hương là thế đó. Thôi nhé đừng lưu luyến trong phút giây gặp gỡ, bận lòng chi cho nhung nhớ trọn đời
6. Phút mơ màng rửa sạch bụi trần gian, con thuyền nhỏ nhẹ nhàng lướt sóng. Có phải phút giây tao ngộ là mơ là mộng, gặp gỡ giữa đường rồi hai ngã chia tay.
Trên vạn nẻo đường đời em đó anh đây, ngày xa cách biết bao giờ tái ngộ.
Phủi sạch ưu tư ngập ngừng trên lối nhỏ, tôi niệm nam mô theo những tiếng chuông chùa.
Đêm ưu huyền sực tỉnh giấc liêu trai
Sương bàng bạc trên đầu cây, ngọn cỏ
Nước non cách trở bao ngày, tôi nhớ nhung hoài, đêm trẩy hội chùa…. Hương ./.