13 tháng 3, 2024

VTM 142_Hương xưa_Nguyễn Cang

 



Xướng:

Hương xưa

Vạt nắng chiều phai, nhạt khắp nơi
Chim trời từng cặp lượn chung đôi
Xa xa tuyết trắng giăng triền núi
Thấp thoáng trăng non khuất đỉnh đồi
Suối chảy cuốn theo bao nỗi nhớ
Câu thề buông thả áng mây trôi
Hương xưa đọng lại trong tiềm thức
Nhắc nhở thêm buồn lạnh tái môi!

Nguyễn Cang
Mar. 02, 2024

Họa 1:

 

Sông chiều

Lục bình hoa nhuộm tím nơi nơi,
Quẩy nước, thiên nga vui sánh đôi.
Mây trắng dịu dàng che góc núi,
Trời hồng lặng lẻ khuất sau đồi.
Đùa trăng, gió lạnh mơn man thổi,
Về bến, thuyền câu lững thững trôi.
Một góc sông quê ngày tháng cũ,
Nhớ về, cay mắt mặn bờ môi.

Minh Tâm

Họa 2:

Đời dân dã
 
Vụ mùa rộn rã khắp nơi nơi
Giã gạo canh chầy với cặp đôi
Tắt nắng thong dong về xóm nhỏ
Nghe chim ríu rít ở lưng đồi
Năm năm lam lũ đời dân dã
Tháng tháng cơ bần với nổi trôi
Vận mệnh an bài cho cuộc sống
Sương rơi thấm lạnh ướt vành môi

PTL
Mar. 2024

Chú thích:
Vụ mùa thu hoạch lúa vào cuối tháng 11.

Họa 3:

Hương xuân

 
Mai vàng nở rộ ở nhiều nơi,
Ẩn hiện ngang trời cánh én đôi.
Nắng ấm mây bay mờ đỉnh núi,
Hương xuân gió thổi ngát nương đồi.
Tao nhân thi tứ chờ hoa tặng,
Lữ khách thuyền thơ mặc suối trôi.
Cảnh đẹp quê nhà ngồi tưởng nhớ,
Thủa còn xanh tóc đỏ hồng môi.
 
Mỹ Ngọc
Mar. 07, 2024.

Họa 4:

Tranh thiên nhiên

Hoa Xuân nở rộ khắp muôn nơi
Én liệng trời xanh ngắm đủ đôi
Ngơ ngẩn trần gian dòng suối chảy
Êm đềm mây trắng cuối lưng đồi
Say mê màu sắc thiên nhiên đẹp
Chìm đắm thời gian bọt nước trôi
Thương cảm cuộc đời như bức họa
Đêm qua say giấc rượu mềm môi
 
Hương Lệ Oanh VA
Mar. 09, 2024

Họa 5:

Đốt đèn đi chơi 
 
Trẻ con đùa giỡn khắp nơi nơi 
Tay xách lồng đèn đi có đôi
Mờ khuất trăng non sau đỉnh núi
Nhẹ lay gió thoảng dưới chân đồi
Trung Thu tháng tám bầy bơi lội
Kiết Hạ ngày rằm mây lững trôi
Mừng Tết Nhi Đồng vang tiếng hát
Nụ cười tươi thắm nở vành môi 

THT

Hương Xưa

Nhạc sĩ: Cung Tiến

Ca sĩ: Duy Trác

Bài Hương Xưa được sáng tác năm 1956. Bài hát tặng cho Khuất Duy Trác. Ca sĩ  Duy Trác là người đầu tiên hát bài Hương Xưa và ca khúc này sống mãi với thời gian.













Nguốn: https://www.youtube.com/watch?v=x8coN9Q2eVk


2. Vọng cổ

Vọng cố hương
Soạn giã: Viễn Châu
Nghệ sĩ: Thành Được



Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=xYf9SLkzqyM

Vọng cố hương
 
Nói lối:
Làm viễn khách ngót phần tư thế kỷ
Chiều tha hương nơi bến lạ trời xa
Nhìn con tàu đi trên sóng nước bao la
Lòng rộn rã nhớ quê nhà đất nước
 
Vọng cổ
 
Câu 1:
 
Còn đâu những buổi chiều quê êm đềm thơ mộng
Ta lặng đứng bên dòng sông vắng, nhìn mây bay lơ lửng cuối chân.... trời
Lòng bâng khuâng nhớ tiếc buổi xuân thời.
Thuở ấu thơ ta được sống trong tình cảm chân thành đôn hậu, và thấm nhuần đạo lý Nho phong. 
Ôi có làm kẻ lạc loài mới biết nhớ quê hương, nhớ ruộng lúa đàn trâu với tiếng hát mục đồng.
Nhớ rặng dừa ngã bóng ven sông, nhớ con đò khuya bập bùng ánh  lửa.
 
Câu 2:
 
Nhớ tiếng chó sủa đêm thâu, nhớ tiếng gà gáy sáng
Nhớ tiếng sáo vi vu trong khoảng vắng canh trường.
Tiếng mõ cầm canh vọng lại cuối con đường.
Bên hàng xóm tiếng võng đưa kẽo kẹt,
Ai bùi ngùi trong tiếng hát ru con.
Mấy hàng cau gió thoảng mùi hương,
Bầy đom đóm lập lòe trên bãi vắng
Nhịp chày đôi tay đưa văng vẳng,
Dưới ánh trăng ngà lồng lộng giữa trời khuya....
 
Câu 3:
 
Bên giòng sông hậu những chiều nhạt nắng,
Sóng bập bềnh đưa từng đám lục bình trôi.
Nét mặt hiền hòa sáng rực một niềm vui,
Mấy ông lão đang tung câu bủa lưới.
Cô lái đò quấn lại làn tóc rối,
Nét diệu hiền trong chiếc áo bà ba.
Khói chiều tỏa ngọn xa xa,
Đàn cò ruỗi cánh là đà trong sương.
Lúa vàng nhẹ tỏa mùi hương,
Mùi hương đồng nội, mùi hương quê nhà...
 
Nói lối
 
Khi khói lửa lan tràn đất nước,
Ta ngậm ngùi giã biệt làng quê.
Ôi! Một chuyến đi không hẹn ngày về,
Ta sống giữa tư bề phong cảnh...lạ...
 
Vọng cổ
 
Câu 4:
 
Sau lúc mỏi mê trên bước phiêu lưu
Chạy theo bóng ảo huyền danh lợi...
Ta cảm thấy ngậm ngùi hối tiếc
Quảng ngày xanh đã đánh mất tự lâu... rồi...
Ôi! Những tình cảm thiêng liêng cao quý nhất của con người.
Thời son trẻ biết bao giờ tìm lại được,
Kỷ niệm xuân thời đã lẫn trốn trong cát bụi trần gian.
Nằm đây mà nhớ quê hương,
Xót xa thân thế chán chường lợi danh.
Mỏi mòn sau cuộc đua tranh,
Giật mình nhớ lại tóc xanh phai rồi.
 
Câu 5:
 
Có nhiều đêm ta nghe lòng ray rứt,
Nhớ quê hương nên giọt lệ chan hòa.
Trong thoáng ưu tư nên già trước tuổi già.
Trong cơn lốc của bạc tiền danh vọng,
Giữa thăng trầm thế cuộc biển dâu.
Hình ảnh quê nhà bổng chợt đến giữa đêm thâu,
Biết ai là kẻ cùng chung cảnh ngộ.
Trong những đêm não nùng mưa gió,
Cố ngồi suy tư tưởng nhớ một phương trời.
 
Câu 6:
 
Trắng đêm rồi giấc ngủ vẫn chưa yên,
Lòng rạo rực muôn ngàn tiếc nhớ.
Nghe văng vẳng từ đâu vọng lại,
Tiếng côn trùng kêu khóc tỉ tê.
Ta ngỡ đó là tiếng vọng hồn quê,
Tiếng trách móc của quê hương xứ sở.
Vội ghi lên giấy trắng mấy lời tâm sự,
Gởi gấm tình thương trên nét chữ chân thành.
Để tâm hồn mình hòa chung với tạo vật thiên nhiên,
Và gởi đến cho ai để gọi là tri kỷ.
Tôi mong ước được nằm yên dưới lòng đất Mẹ,
Và tự nghĩ bao giờ tình cảm cững là hơn ....