Xướng:
Chuyện ngày xưa
Tuổi thơ mới độ trăng rằm
Ngẩn ngơ trước gió âm thầm chiều mưa
Bây chừ nhớ chuyện ngày xưa
Lâng lâng xao xuyến như vừa biết yêu
Thơ ngây mơ mộng thật nhiều
Nào là hoàng tử các triều đại vua
Đêm qua có gió giao mùa
Bàng hoàng chợt tỉnh mới vừa chiêm bao
Thời gian thắm thoát qua mau
Lần tay tính nhẩm tuổi cao ngất trời
Hôm nay bổng thấy yêu đời
Bâng khuâng chợt tỉnh thảnh thơi tâm hồn
Hương Lệ Oanh VA
Vườn xưa trăng rạng đêm rằm
Người đi xa xứ khóc thầm trong mưa
Bây giờ kể chuyện đời xưa
Lòng nghe nặng trĩu cho vừa chữ yêu
Học trò xây mộng quá nhiều
Mơ em mười sáu hoàng triều cung vua
Nằm nghe gió lạnh đầu mùa
Mùa thu chợt tắt cho vừa chiêm bao
Phù du một kiếp tàn mau
Lần tay đếm lại dáng cao cuối trời
Nhưng sao ta vẫn yêu đời
Buông rơi phiền muộn thảnh thơi trong hồn
Nguyễn Cang
Oct.15, 2025
Tuổi thơ mới độ trăng rằm
Ngẩn ngơ trước gió âm thầm chiều mưa
Bây chừ nhớ chuyện ngày xưa
Lâng lâng xao xuyến như vừa biết yêu
Thơ ngây mơ mộng thật nhiều
Nào là hoàng tử các triều đại vua
Đêm qua có gió giao mùa
Bàng hoàng chợt tỉnh mới vừa chiêm bao
Thời gian thắm thoát qua mau
Lần tay tính nhẩm tuổi cao ngất trời
Hôm nay bổng thấy yêu đời
Bâng khuâng chợt tỉnh thảnh thơi tâm hồn
Hương Lệ Oanh VA
Oct. 2025
Họa 1:
Hương xưa
Vườn xưa trăng rạng đêm rằmNgười đi xa xứ khóc thầm trong mưa
Bây giờ kể chuyện đời xưa
Lòng nghe nặng trĩu cho vừa chữ yêu
Học trò xây mộng quá nhiều
Mơ em mười sáu hoàng triều cung vua
Nằm nghe gió lạnh đầu mùa
Mùa thu chợt tắt cho vừa chiêm bao
Phù du một kiếp tàn mau
Lần tay đếm lại dáng cao cuối trời
Nhưng sao ta vẫn yêu đời
Buông rơi phiền muộn thảnh thơi trong hồn
Nguyễn Cang
Oct.15, 2025
Họa 2:
Nhân sinh
Mỗi năm tháng tám ngày rằm
Trung thu lại đến ước thầm không mưa
Ngồi đây nhớ lại năm xưa
Tuổi thơ trong trắng lại vừa đáng yêu
Trưởng thành ước vọng quá nhiều
Tránh xa cái cảnh quan triều chúa vua
Trăng lên lấp lánh gió mùa
Ước mơ công toại cho vừa xiết bao
Nhân sinh biến đổi thật mau
Giữ gìn đức hạnh ngước cao nhìn trời
Dấn thân thiện nguyện giúp đời
Nhớ chuyện xưa
Thoáng xót xa đưa
Bốn mùa mờ tỏ mấy rằm
Quanh năm suốt tháng lầm thầm nắng mưa
Xa quê nhớ lại chuyện xưa
Nửa buồn xót dạ nửa vừa thương yêu
Bạn thầy yên phận đã nhiều
Hậu cung tĩnh lặng tiền triều không vua
Núi sông trầm lắng chuyển mùa
Huế muôn đời tiết nghĩa vừa xiết bao
Gió thời suy thịnh thổi mau
Lục bình gặp nước dâng cao lên trời
Ngẫm muôn sự thế ở đời
Giữ tâm an đinh cho thơi thới hồn
TQ
1. Tân nhạc: Chuyện ngày xưa
2. Cổ nhạc: Xin trả lại thời gian
Tân nhạc:
Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ
Chợt lên nét suy tư, bao năm thầm kín
Trót thương tà áo tím
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khôn lớn nơi chờ mong ôi quá dài
Lòng vẫn u hoài thấy chuyện tình đổi thay
Đời ai biết được ai, chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế
Nếu mai sau gặp… xin cúi mặt… làm ngơ
Vọng cổ
Xin trả cho ai những tiếng yêu thương những lời hò hẹn, những buồn vui kỷ niệm đã xa… rồi.
Thu đã về trên mái tóc u sầu.
Nhớ thuở thầm yêu tà áo tím, mưa gió ngoài trời lạnh buốt tim tôi.
Thời gian có ngừng đi bao giờ,
Thương tiếc rồi cũng làm buồn vu vơ,
Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ,
Nhưng mỗi lần nhìn xuân về tưởng nhớ,
Người đó ta đây,
Tình vẫn chia phôi
Biết cuộc đời mình ra sao.
Vọng cổ
Câu 6:
Nhân sinh
Mỗi năm tháng tám ngày rằm
Trung thu lại đến ước thầm không mưa
Ngồi đây nhớ lại năm xưa
Tuổi thơ trong trắng lại vừa đáng yêu
Trưởng thành ước vọng quá nhiều
Tránh xa cái cảnh quan triều chúa vua
Trăng lên lấp lánh gió mùa
Ước mơ công toại cho vừa xiết bao
Nhân sinh biến đổi thật mau
Giữ gìn đức hạnh ngước cao nhìn trời
Dấn thân thiện nguyện giúp đời
Ngắm trăng tự tại thảnh thơi tâm hồn
PTL
Oct. 2025
tự tại 自在: An nhàn tự đắc, thân tâm khoan khoái
tự tại 自在: An nhàn tự đắc, thân tâm khoan khoái
Họa 3:
Nhớ chuyện xưa
Trăng vừa tóa sáng đêm rằm,
Mây đen vần vũ báo thầm cơn mưa.
Thẩn thờ nhớ chuyện xa xưa,
Một thời áo trắng tuổi vừa vào yêu.
Buồng tim rộn rã thêm nhiều
Gặp nàng bối rối như triều kiến vua
Lời thương không nói bao mùa,
Trao nhau ánh mắt thật vừa biết bao.
Thời gian vun vút trôi mau,
Mấy mươi năm đã ngút cao tuổi trời.
Gặp nhau đôi hướng dòng đời
Niềm riêng trao gửi thanh thơi chút hồn.
Minh Tâm
Mây đen vần vũ báo thầm cơn mưa.
Thẩn thờ nhớ chuyện xa xưa,
Một thời áo trắng tuổi vừa vào yêu.
Buồng tim rộn rã thêm nhiều
Gặp nàng bối rối như triều kiến vua
Lời thương không nói bao mùa,
Trao nhau ánh mắt thật vừa biết bao.
Thời gian vun vút trôi mau,
Mấy mươi năm đã ngút cao tuổi trời.
Gặp nhau đôi hướng dòng đời
Niềm riêng trao gửi thanh thơi chút hồn.
Minh Tâm
Họa 4:
Bốn mùa mờ tỏ mấy rằm
Quanh năm suốt tháng lầm thầm nắng mưa
Xa quê nhớ lại chuyện xưa
Nửa buồn xót dạ nửa vừa thương yêu
Bạn thầy yên phận đã nhiều
Hậu cung tĩnh lặng tiền triều không vua
Núi sông trầm lắng chuyển mùa
Huế muôn đời tiết nghĩa vừa xiết bao
Gió thời suy thịnh thổi mau
Lục bình gặp nước dâng cao lên trời
Ngẫm muôn sự thế ở đời
Giữ tâm an đinh cho thơi thới hồn
TQ
Oct. 18, 2025
1. Tân nhạc: Chuyện ngày xưa
Sáng tác: Trúc Phương
Ca sĩ: Trinh Nam Phương
Soạn giả: Viễn Châu
Tân nhạc: Thanh Sơn
Nghệ sĩ: Thùy Dương
Tân nhạc:
Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ
Chợt lên nét suy tư, bao năm thầm kín
Trót thương tà áo tím
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khôn lớn nơi chờ mong ôi quá dài
Lòng vẫn u hoài thấy chuyện tình đổi thay
Đời ai biết được ai, chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế
Nếu mai sau gặp… xin cúi mặt… làm ngơ
Vọng cổ
Câu 1:
Xin trả cho ai những tiếng yêu thương những lời hò hẹn, những buồn vui kỷ niệm đã xa… rồi.
Thu đã về trên mái tóc u sầu.
Nhớ thuở thầm yêu tà áo tím, mưa gió ngoài trời lạnh buốt tim tôi.
Đã vì ai thức trắng đêm thâu, chép nhớ thương vào trang nhật ký.
Đã vì ai đứng ngóng buổi tan trường, ngẩn ngơ nhìn cánh phượng bay lộng gió.
Câu 2:
Đã vì ai đứng ngóng buổi tan trường, ngẩn ngơ nhìn cánh phượng bay lộng gió.
Câu 2:
Ôi thương
biết bao nhiêu màu áo trắng, tình lớn dần theo tháng rộng năm dài.
Bao nhớ thương đem góp lại thành lời.
Buổi đầu tiên anh chờ em cuối ngõ, để nói lên lời nói yêu thương.
Em cuối mặt má hồng e thẹn, tay mân mê tà áo thướt tha.
Tia nắng nhạt trải vàng trên lối cũ, lòng rộn ràng như chấp cánh bay xa.
Tân nhạc
Bao nhớ thương đem góp lại thành lời.
Buổi đầu tiên anh chờ em cuối ngõ, để nói lên lời nói yêu thương.
Em cuối mặt má hồng e thẹn, tay mân mê tà áo thướt tha.
Tia nắng nhạt trải vàng trên lối cũ, lòng rộn ràng như chấp cánh bay xa.
Tân nhạc
Thời gian có ngừng đi bao giờ,
Thương tiếc rồi cũng làm buồn vu vơ,
Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ,
Nhưng mỗi lần nhìn xuân về tưởng nhớ,
Người đó ta đây,
Tình vẫn chia phôi
Biết cuộc đời mình ra sao.
Vọng cổ
Câu 6:
Người ơi! nếu mai đây có còn gặp gỡ, thì xin người cứ ngoảnh mặt làm ngơ.
Hãy xem như chưa quen biết bao giờ, để mặc tôi với chuỗi ngày cô độc.
Đời đã không như lòng mình mơ ước, thì thôi đừng tưởng nhớ mà chi.
Hãy để mình tôi với buồn vui kỷ niệm, lấy đắng cay làm hương vị cuộc đời.
Xin hãy để mình tôi thổn thức, để mình tôi nuối tiếc chuyện tình xưa
Hãy xem như chưa quen biết bao giờ, để mặc tôi với chuỗi ngày cô độc.
Đời đã không như lòng mình mơ ước, thì thôi đừng tưởng nhớ mà chi.
Hãy để mình tôi với buồn vui kỷ niệm, lấy đắng cay làm hương vị cuộc đời.
Xin hãy để mình tôi thổn thức, để mình tôi nuối tiếc chuyện tình xưa
Lời âu yếm bây giờ nghe lạc lõng, nhớ thương giờ xin trả lại thời gian.


