THU VIẾT CHO NGƯỜI
Người ơi! Tình đã chết rồi sao?
Vai mới kề vai có lẽ nào!
Môi ấm còn nồng hương trái cấm
Dạ sầu đã vỡ giấc chiêm bao
Tuyết sương thầm lặng phai mày trúc
Son phấn xanh xao nhạt má đào
Gió bão cuồng xoay...đêm nguyệt tận
Hoang tàn để lại những hư hao!
Hoang tàn để lại những hư hao!
Rướm máu hồn thu...lá đổi màu
Sóng nước chôn sâu dòng lệ tiễn
Cung đàn khuấy động mảng lòng đau
Tự tình đã lỡ nghìn năm trước
Hội ngộ còn chăng một kiếp nào?
Ai mượn Tràng Khanh *gieo khúc Phượng
Cho nàng họ Trác **nhớ ngàn sau !
Thy Lệ Trang Nguyễn Thị Cúc
*Tràng Khanh: Tư Mã Tương Như
**Trác Văn Quân
Họa 1:
THU VIẾT CHO NGƯỜI
Rạn vỡ người chưa biết cớ nào
Yêu lắm sông thương sao sánh được
Nhớ nhiều biển ái có là bao
Hương thơ chưa nhạt trên mùi tóc
Điệu nhạc còn vang dưới cội đào
Thu đến làm chi cho sắc lá
Úa vàng tình ấy cũng vàng hao .
Úa vàng tình ấy cũng vàng hao
Ước mãi thu ơi chớ biến màu
Xa cội cỏ cây còn nhớ tiếc
Lìa nguồn gỗ đá cũng buồn đau
Thơ sầu bởi nhạc , đâu là đúng ?
Người lỗi do ta , có phải nào ?
Nàng Mỵ* khóc tuyền đài ngọc vỡ
Chàng Trương* ôm hận vạn đời sau .
LHN
* Trương Chi,Mỵ Nương
Họa 2:
THU LY
BIỆT
Đêm tàn sương lạnh mấy vì sao
Lặng lẽ người đi đến chốn nào?
Hương tóc vấn vương, thương biết mấy
Môi hồng nũng nịu đẹp dường bao!
Trăng thề mộng ảo trôi theo gió
Lời hẹn hư không giạt cội đào
Giông bão cuốn trôi đời bất tận
Xác thân còn lại những hanh hao!
Xác thân còn lại những hanh hao!
Thu đến rừng phong sắc nhạt màu
Thương tiếc hoa tàn dòng lệ đổ
Ngậm ngùi nước chảy nỗi niềm đau
Mối tình tan vỡ làm sao biết?
Sự thế dần xoay tự thuở nào!
Công chúa Huyền Trân* ai dám xử?
Khắc Chung* tình hận mãi nghìn sau !
Nguyễn Cang
Chú thích:
*Huyền Trân công chúa là cháu ngoại
Trần Hưng Đạo đại vương, đồi nhà Trần ( 1226-1400).
*Trần Khắc Chung là lão tướng đời nhà Trần, được lệnh đi cứu HT công chúa khi vua Chiêm mất.
Họa 3:
NGƯỜI ĐI TÌNH CHẾT
Người đi tình chết biết làm sao,
Còn lại dư âm đẹp thủa nào.
Ánh mắt nồng nàn thương quá đỗi,
Vòng tay êm ái ấm dường bao.
Hè sang sóng bước bờ sông biếc,
Xuân đến kề vai dưới nắng đào.
Bếp lửa mùa đông ngồi nép sưởi,
Thu về cảnh đẹp nắng hanh hao.
Hoa héo cành khô lá chuyển màu.
Thánh thót giọt Ngâu khơi nỗi nhớ,́
Mênh mang hoa tuyết gợi niềm đau.
Ân tình một thủa tìm đâu thấy,
Mộng ước ba sinh ở cõi nào?
Giòng lệ tương tư dai dẳng lắm,
Đêm ngày lã chã tới mai sau.
Mỹ Ngọc
Họa 4:
THU VIẾT
CHO NGƯỜI
Đàn khải tơ lòng bỗng đoạn sao?
Phượng loan giao cánh ngỡ đâu nào!
Nhẹ nhàng cảnh sắc đang nồng ấm
Ồ ạt màn giông lạnh xiết bao
Đôi ngã canh tàn chao lối hạnh
Nửa vầng trăng khuyết lạc vườn đào
Bên song nhắn khách xa ngàn dặm
Gãy nhịp cầu tình bóng hắt hao!
Tranh xuân sóng lượn đã thay màu
Gió đông hiu hắt khơi niềm nhớ
Khúc điệp mơ màng dậy nỗi đau
Tim nhói thôi đành câu lỗi hẹn
Mắt nhoà cố giấu lệ hoen nào?
Trách chàng Tư Mã trao lời ước
Trác nguyện lòng nàng - giải trước sau.
Họa 5:
GIỌT MƯA THU
Mấy thuở mặn nồng lại thế
sao!
Sợi tơ mầu nhiệm đứt khi nào?
Nợ duyên ràng buộc thương còn lắm,
Tình nghĩa đong đầy quý biết bao.
Trăm nỗi điêu tàn do núi lở,
Đôi bờ ngăn cách bởi sông đào.
Trời buồn trăng lặn mây thâm thấp,
Từng giọt thu sầu ngọn nến hao…
Từng giọt thu sầu ngọn nến
hao,
Lá hoa rơi rụng cảnh trơ màu.
Ầm ào sấm động trời bung vỡ,
Vi vút gió gào dạ buốt đau.
Mãi đợi thanh âm hòa khúc nhạc,
Lắng nghe tơ phím lạc cung nào?
Văn Quân mê đắm đàn Tư Mã,
Cầm sắt còn lưu vạn thuở sau.
Sợi tơ mầu nhiệm đứt khi nào?
Nợ duyên ràng buộc thương còn lắm,
Tình nghĩa đong đầy quý biết bao.
Trăm nỗi điêu tàn do núi lở,
Đôi bờ ngăn cách bởi sông đào.
Trời buồn trăng lặn mây thâm thấp,
Từng giọt thu sầu ngọn nến hao…
Lá hoa rơi rụng cảnh trơ màu.
Ầm ào sấm động trời bung vỡ,
Vi vút gió gào dạ buốt đau.
Mãi đợi thanh âm hòa khúc nhạc,
Lắng nghe tơ phím lạc cung nào?
Văn Quân mê đắm đàn Tư Mã,
Cầm sắt còn lưu vạn thuở sau.
Minh Tâm