15 tháng 2, 2023

Tạm Biệt_Huỳnh Hạnh


Bài này trích trong tập thơ Hoài niệm của Huỳnh Hạnh, cựu kỷ sư Thủy Lâm Sài gòn năm 1968.

Tạm Biệt

Trời Đơn Dương vào mùa đông se lạnh.
Chuyến xe chiều đưa về cạnh bên nhau.
Gió vùng cao thổi nhẹ lá lao xao.
Rừng thông cũ đón chào người trở lại
 
Nhớ khi trước dù trong thời chinh chiến.
Vùng Cam Ranh nổi tiếng đất khô hanh.
Lòng tôi, anh vẫn tươi mát trong lành.
Bên sóng biển, bên rừng xanh ngập nắng
 
Rồi binh biến đưa đôi người, đôi ngã.
Chưa giã từ, chưa nói rõ cùng nhau.
Anh với tôi đi đến chốn rừng sâu.
Để ai đó mang niềm đau ly biệt.
 
Ta xa nhau, kẻ xuôi đâu ai biết.
Cứ ngỡ rằng đôi bạn thiết lìa xa.
Vượt đàn cao hay sóng biển bao la.
Kể từ đó xem như là đoạn tuyệt.
 
Mình vẫn tưởng hai phương trời cách biệt.
Người về đâu, ta biết phải tìm đâu?
Ai hay chăng duyên số đã bắc cầu.
Khi tái ngộ, lòng dâng trào hạnh phúc.
 
Đêm hôm nay cùng gửi nhau lời chúc.
Rồi mai đây ta đến phút chia tay.
Núi rừng cao giữ bạn lại chốn này.
Tôi rời bước, đêm ngày nơi xứ lạ.

Huỳnh Hạnh
01/27/16