Xướng:
Tuổi Học Trò
Tuổi học trò
ngày xưa thơ mộng quá
Bước chân
chim trải nhẹ khắp lối về
Đôi bạn kề
nhau cười nói say mê
Như níu kéo
thời gian đừng trôi nữa
Tiếng ve sầu
giục réo vang ngoài cửa
Những vui buồn
hình bóng đã thân quen
Biết bao năm cùng rèn luyện sách đèn
Đến lúc chia
tay mỗi người mỗi
Rồi đây trên
vạn nẻo đường xa lạ
Không gian
nào cho bền vững đôi tay
Trong chiêm
bao vẫn luôn nhớ nhau hoài
Lòng thầm
nguyện công danh người rạng rỡ
Hương Lệ Oanh VA
Bước chân chim trải nhẹ khắp lối về
Đôi bạn kề nhau cười nói say mê
Như níu kéo thời gian đừng trôi nữa
Những vui buồn hình bóng đã thân quen
Biết bao năm cùng rèn luyện sách đèn
Đến lúc chia tay mỗi người mỗi
Không gian nào cho bền vững đôi tay
Trong chiêm bao vẫn luôn nhớ nhau hoài
Lòng thầm nguyện công danh người rạng rỡ
Họa 1:
Khơi ký ức một thời thơ đẹp quá!
Tuổi trăng non áo trắng khắp nẻo về
Con đường làng thương giọng nói si mê
Cành lay nhẹ hương say đừng bước nữa. . .
Bỗng dội lại tiếng đàn vang song cửa
Bài hát vui tình cảm đã hằng quen
Cuối cấp cùng nhau ôn luyện dưới đèn
Ôi! Đang đẹp sao tình người đôi ?
Từ lúc ấy đi trên đường thấy lạ
Nghĩ bạn mình luôn giữ vững chân tay
Dù xa nhau tâm thức nhớ thương hoài
Ngày tao ngộ mừng Hoa Người rực rỡ
Kim Trân
Họa 2:
Thời đệ nhị đam mê điều thái quá
Ganh đua nhau giải toán chẳng chịu về
Sách Xuân Vinh làm cho trẻ đê mê
Không còn nhớ thời giờ qua nhanh nữa
Hiện chập chờn màu ánh sáng quen quen
Bài toán không gian nằm dưới chân đèn
Chồm tới ngó lui ngoẻo đầu nghiêng ngả
Suy nghĩ hoài rồi cũng phải bó tay
Ngũ không yên tâm trí cứ nhớ hoài
Trông giấc mộng thấy giải bài rờ rỡ
PTL
Chú thích:
Sách Xuân Vinh: hình học không gian của Nguyễn Xuân Vinh
Họa 3:
Màu áo thơ ngây rộn rã lối đi về
Màu mực xanh với những nét đam mê
Và mơ ước tháng ngày đừng qua nữa
Hàng phượng vỹ em ngồi bên song cửa
Đếm thời gian hình bóng bạn bè quen
Đã bao năm mài mực dưới ánh đèn
Chim tung cánh chia tay người muôn ngả
Rồi mai mốt trên nẻo đường xứ lạ
Gặp lại nhau tay nắm lấy bàn tay
Kỷ niệm xưa ôn lại những u hoài
Mừng bạn cũ tương lai đầy rực rỡ!
Nguyễn Cang
May 7, 2023
Họa 4:
Tuổi thơ hỡi, một thời thương nhớ quá!
Áo học trò trắng xoá lối đi về,
Từng đêm dài ẩn hiện những cơn mê,
Cành phượng đỏ, sân trường và nắng nữa…
Chào hạ đến ve sầu reo trước cửa,
Hồi trống trường giục giã bước chân quen…
Đêm trại hè ánh đuốc sáng thay đèn,
Diễn văn nghệ, những trận cười nghiêng ngả…
Về họp bạn, nhìn nửa quen nửa lạ,
Nhắc chuyện xưa dang rộng những vòng tay,
Bụi thời gian từng lớp phủ lên hoài,
Nhưng tuổi ngọc vẫn luôn đầy rực rỡ…
Minh Tâm
Họa 5:
Tà Áo Trắng
Tà áo trắng ngày xưa ôi đẹp quá,
Mái tóc thề buông xõa nẻo đường
về.
Tuổi thần tiên mộng đẹp quá đam
mê,
Hoa bướm gọi bạn bè yêu quý nữa.
Ngày tựu trường mùa lá rơi trước
cửa,
Gặp lại nhau mừng rỡ bóng hình
quen.
Phấn trắng bảng đen sách vở dưới
đèn,
Năm học cuối tan hàng đi khắp ngả.
Rồi mỗi năm phương nở trên xứ lạ,
Nhớ trường xưa bạn cũ những vòng
tay.
Thày cô già tóc bạc nhớ nhung
hoài,
Trò cũng đã đầu sương màu trắng
rỡ.
Mỹ Ngọc
May 9, 2023.
Ngày Ấy
Ngày xưa ấy chiếc quần xanh
ngắn quá
Mài bốn năm bạc thếch cứ đi về
Lớn nhanh chi, cụt ngủn khó ai mê
Lòi mắt cá gần gang còn chi nữa.
Trống tan trường ra sau cùng đóng cửa
Ngại lắm người đưa vội cái nhìn quen
Thầy cô thương bởi giỏi chuyện sách đèn
Thời ly loạn rồi cũng đành đôi ngã.
Vượt ngàn dặm dấu mình nơi xứ lạ
Giữa rừng người tất tả khó chung tay
Miệt mài trong cố ngắng lẫn ai hoài
Ngày xuân đến hoa mai vàng rực nở.
Tâm Quã
May 9, 2023
Họa 7:
Nhớ ngày đó sao mình ngây dại quá
Ham đá banh chiều tối mới chịu về
Học không nhiều mà chơi rất say mê
Rồi một ngày chợt nhìn qua song cửa
Thấy bạn mình cũng nét mặt thân quen
Quá nghiêm trang chững chạc dưới ánh đèn
Thấy hổ thẹn đời ta còn nghiêng ngã
Quá lạc lõng trên nẽo đường xa lạ
Cho đến nay sự nghiệp vẫn trắng tay
Phí tuổi thơ nên vẫn nuối tiếc hoài
Nam:
Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh. Tà áo trinh nguyên tô thắm bao tình. Đời học sinh với nét đoan trinh.Tươi đẹp như màu hoa xinh. Có đôi khi thấy buồn một mình.