Xướng:
Không tên
Trúc xinh đứng đầu đình
trước gió
Thời hoàng kim giữ khó thân ngay
Ngoại giao bẩy nợ cho vay
Chực chờ bắt chẹt một ngày không xa
Ngoài sức trả, xe nhà chúng lấy
Thế lực mềm, nhìn thấy mà đau
Chiến tranh lạnh vốn muôn màu
Khổ thân nhược tiểu, cơ cầu khúc nôi.
Đặt vào thế đã rồi, lệ thuộc
Như trâu kia bị cột mủi thôi
Lặng nghe một chiếc lá rơi
Trúc xinh kia hởi... Đến hồi... Đắng cay!
Thời hoàng kim giữ khó thân ngay
Ngoại giao bẩy nợ cho vay
Chực chờ bắt chẹt một ngày không xa
Ngoài sức trả, xe nhà chúng lấy
Thế lực mềm, nhìn thấy mà đau
Chiến tranh lạnh vốn muôn màu
Khổ thân nhược tiểu, cơ cầu khúc nôi.
Đặt vào thế đã rồi, lệ thuộc
Như trâu kia bị cột mủi thôi
Lặng nghe một chiếc lá rơi
Trúc xinh kia hởi... Đến hồi... Đắng cay!
TQ
Họa 1:
Kiếp đoạ đày
Tên cướp nước như thằng phải gió
Dân chúng mình chịu khó tránh ngay
Cuộc đời có trả có vay
Rồi ra quân đó đến ngày chạy xa
Rồi ra quân đó đến ngày chạy xa
Bà con ta nhìn thấy mà đau
Mong cho sắc máu thay màu
Thế gian bớt khổ, địa cầu an nôi
Đám lãnh đạo xong rồi Bắc thuộc
Đưa nước nhà trói cột mãi thôi
Giang san gấm vóc rụng rơi
Họa 2:
Sa cơ thất thế
Người thất thế như mành chắn gió
Đời người có trả có vay
Nghề yêu thích để rồi bị lấy
Trên trời dưới đất sậm màu
Nghĩ số phận thôi rồi phụ thuộc
Hạn lâu rồi cũng mưa rơi
PTL
April 2024
Họa 3:
Thế sự
Lăn tăn sóng nước theo ngọn
gió
Trong bùn sen mọc đứng thẳng
ngay
Đời người vay trả trả vay
Làm sao biết trước được
ngày đi xa
Thăng trầm thế sự thời chiếm
lấy
Lẫn lộn vàng thau thấy đớn đau
Đổi thay thời cuộc biến đủ
màu
Khai sinh đất tổ thuở còn
nằm nôi
Đọa đày tư tưởng nên lệ
thuộc
Thế sự thăng trầm dựa cột
thôi
Nên thà như giọt mưa rơi
Bay qua song cửa quên hồi
đắng cay
HLO
Họa 4:
Giữ trọn tình quê
Ta đứng ngắm hoàng hôn lặng
gió
Mái tranh nghèo khốn khó về ngay
Cuộc đời vay trả trả vay
Phải lo tính trước chọn ngày phòng xa
Bỏ công sức cửa nhà giữ lấy
Chớ ngại ngùng cảm thấy lòng đau
Thế gian cảnh sắc trăm màu
Thờ cha kính mẹ mượn cầu nối nôi
Thân lữ thứ gặp rồi quyến thuộc
Tình dồng hương trói cột chẳng thôi
Thu tàn chiếc lá rụng rơi
Thương người chốn cũ tới hồi mắt cay !
Mái tranh nghèo khốn khó về ngay
Cuộc đời vay trả trả vay
Phải lo tính trước chọn ngày phòng xa
Chớ ngại ngùng cảm thấy lòng đau
Thế gian cảnh sắc trăm màu
Thờ cha kính mẹ mượn cầu nối nôi
Tình dồng hương trói cột chẳng thôi
Thu tàn chiếc lá rụng rơi
Thương người chốn cũ tới hồi mắt cay !
Nguyễn Cang
Apr. 17, 2024
Apr. 17, 2024
Họa 5: