31 tháng 5, 2024

VTM 147_Thương bạn_PTL

 


Thương bạn

(Viết cho Đinh Quốc Hùng)

Chiều tắt nắng thẫn thờ ngồi nhớ bạn
Cảnh đìu hiu đơn độc với cô liêu
Thân phận quan phu, lẻ bóng sáng chiều
Tình tấm mẳn, tạo bạn nhiều nhung nhớ
 
Trong những lúc thần tiên vừa gặp gỡ
Cảnh ban đầu của thuở mới yêu nhau
Trải qua cơn bão táp với ba đào
Rời quê mẹ ngọt ngào nơi đất khách
 
Nào ai biết cuộc đời nhiều thử thách
Đưa bạn tôi đến ngõ ngách đau lòng
Nhìn đất trời, còn chỉ biết cầu mong
Bạn bớt khổ, ấm lòng theo năm tháng

PTL

Chú thích:
Quan phu : người góa vợ
Tình
tấm mẳn: tình lúc hàn vi, cơ cực. Người vợ tấm mẳn là người vợ tào khang


Họa 1:

Tình phu phụ

Tình phu phụ bao năm đành lẻ bạn
Giữa tháng tư buồn trống vắng tịch liêu
Sao đành lìa nhau sáng tối sớm chiều
Không phần phước sớm xa người thương nhớ

Bao nhiêu kỷ niệm, đầu tiên gặp gỡ
Nhớ vợ hiền từ lúc mới yêu nhau
Cộng khổ đồng cam sóng gió ba đào
Giờ cô lẻ âm thầm người lữ khách

Bảo tố phong ba chịu nhiều thử thách
Nhìn tấm hình mà quyết hứa với lòng
Chờ kiếp sau cho thỏa chí đợi mong
Nơi tiên cảnh an nhàn theo ngày tháng

Hương Lệ Oanh VA

Họa 2:

Tình chồng vợ  
 
Sống trên đời mấy ai không có bạn
Để tâm tình trong giây phút cô liêu
Để sẻ chia cảm xúc lúc mưa chiều
Để hòa điệu tơ lòng trong thương nhớ 
 
Người bạn đó lần đầu tiên gặp gỡ 
Dây tơ hồng kết chặt mãi bên nhau
Dù trãi qua bão tố sóng ba đào
Ta đón nhận cơn giông là quý khách
 
Mình nói thiệt không bao giờ nói thách
Moi ruột gan, moi sạch cả tấm lòng
Người thương yêu với ước vọng chờ mong
Tình chồng vợ chất chồng theo ngày tháng
 
THT

Họa 3:

Mất em rồi
 
Bên ghềnh đá ngồi câu buồn thương bạn
Mất vợ hiền chán ngán cảnh tịch liêu
Nhà trống phòng không thơ thẩn sớm chiều
Hạnh phúc mất rồi bao nhiêu nỗi nhớ
 
Những kỷ niệm ban đầu sao khó gỡ
Trong sân trường cái thuở mới quen nhau
Thướt tha tà áo trắng má hồng đào
Giọng nói ngọt ngào cười vang khanh khách
 
Đời vẫn thế vẫn nhiều điều thức thách
Kẻ yêu nhau phải cách biệt khổ lòng
Thương em anh chỉ biết nguyện ước mong
Thời gian xóa nỗi đau lòng ngày tháng
 
Mỹ Ngọc
May 16, 2024.

Họa 4:

Người năm cũ
 
Chiều chưa tắt bóng hoàng hôn chợt tới
Ta ngồi đây hồn lạc bến cô liêu
 Đợi chờ ai trong quán vắng mỗi chiều
 Mang tâm sự với bao niềm thương nhớ
 
Ngày xưa đó tan trường về gặp gỡ
Ta chung đường nhưng chưa nói thương nhau
Thoảng hương bay thơm môi thắm má đào
Trong nhà nhỏ em rót trà mời khách
 
Đời dâu bể thời gian đâu thử thách
Ta xa nhau nghe nức nở trong lòng
Trong lặng thinh ta cầu nguyện thầm mong
Người xưa ấy vẫn an bình theo ngày tháng !
 
Nguyễn Cang
May 17, 2024

Họa 5:

Nhớ bạn tri âm
 
Trần gian hỡi còn đâu hình bóng bạn.
Từng đêm buồn gậm nhấm nỗi tịch liêu.
Cánh đồng xưa lạc lõng tiếng chim chiều,
Càng khơi gợi biết bao nhiêu nỗi nhớ.

Niềm u uất biết cùng ai tháo gỡ,
Yêu văn thơ ta đã nợ tình nhau,
Xuân hạ thu đông lan cúc mai đào,
Thơ với rượu dạt dào hồn lữ khách.

Câu xướng họa trêu đời vui đố thách,
Nay ngậm ngùi xa cách tái tê lòng,
Cõi trần hoàn dạ luôn vẫn hoài mong
Nơi tiên cảnh bạn thong dong ngày tháng…

Minh Tâm

Họa 6:

Luyến bạn

 
Khép ngại ngần một mình tìm thăm bạn
Nắng vàng phai tịch tĩnh cảnh hoang liêu
Xót xa trông bàng bạc áng mây chiều
Không còn bạn, biết bao điều thương nhớ
 
Thủa hàn vi, trường xưa thường gặp gỡ
Rồi tha hương, cách trở mộng bên nhau
Nay trở về người đã bỏ trúc đào
Bỏ bằng hửu ngậm ngùi làm thân khách
 
Đã nghĩa tình sao đời hay đố thách
Hay cách chia đày đọa đớn đau lòng
Giữa đất trời nén dạ nghĩa thương mong
Vào cỏi tinh bạn an nhiên ngày tháng
 
TQ



Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=v5jh45zrRSk




Nhớ Vợ Hiền (Vọng Cổ)



 
Soạn giả Văn Giai
Nghệ sĩ: Mạnh Quỳnh
 
Lối:

Tàu lá chuối xạc xào trong gió thoảng

Hạt mưa buồn rơi tí tách ngoài hiên
Bế con thơ mà dạ chẳng đặng yên
Lòng nhớ mãi bóng vợ hiền năm cũ.

Câu 1:

Nghe tiếng mưa rơi cõi lòng tê tái, nhớ bạn tình chung mà lệ chảy… đôi... dòng…
Đã mấy năm dư trong tình nghĩa vợ.. chồng.
Làm sao quên được ngày chung chăn xẽ gối, đã từng quạt nồng, từng đắp lạnh cho nhau.
Nhớ dáng đứng tướng đi, nhớ làn môi ánh mắt lẫn nụ  cười.
Nhưng người vợ hiền năm cũ còn đâu, nàng đã im lìm nằm sâu dưới ba tấc đất.

Câu 2:

Dù hôm nay duyên tình tan rã, kẻ ở trần gian người rũ nắm xương tàn.
Nhưng lòng tôi mãi tiếc thương người vợ thuở cơ... hàn.
Lúc ấy gia đình nghèo khó, sống trong căn lều mái dột cột xiêu.
Ngày ngày nàng tần tảo bán buôn, khi đêm đến ngồi duới trăng may vá.
Lúc túng thiếu nàng tạm dùng rau cháo, nhường bát cơm lành manh áo ấm cho chồng con.

Phụng hoàng :

Nàng đã thật dạ thương  chồng như thế
Vậy mà tôi... đây....
Nào đâu rõ thấu cho một tấm lòng cao quí.
Của nguời vợ hiền,  vẹn thủy toàn chung
Lại còn sanh tâm.
Ruợu sớm trà trưa, mê lắm bạc bài
Nỡ rày la mắng chửi, ruồng bỏ vợ nhà mà chẳng chút xót ..thương.

Câu 5:

Dù gặp bao cảnh đắng cay  nàng vẫn lặng thinh không một lời oán trách, cho đến đêm kia vì tàn hơi kiệt sức, nàng ngã bệnh trầm kha và trút hơi thở… sau... cùng...

Truớc khi nàng nhắm mắt ly.. trần.
Nàng còn trao lại cho tôi một số nữ trang và tiền bạc mà nàng đã dành dụm bấy lây nay.
Vì sợ chồng trụy lạc bê tha, nên nàng cố giấu để phòng khi hữu sự. Nghe nàng kể tôi thương nàng vô hạn, nhưng khi biết ăn năn thì đã quá muộn màng. 

Câu 6:

Mình ơi ! ngoài trời đêm nay đầy mưa bảo, tiếng côn trùng rả rích thê lương.
Nhìn di ảnh của mình chập chờn bên ngọn đèn dầu mờ tỏ mà anh đây tím ruột bầm gan.
Hương hồn mình có hiển linh xin thứ tha cho nguời chồng nhiều tội lỗi, nay đã biết ân năn sám hối bế con thơ trằn trọc nhớ vợ hiền.
Từ nay, anh sẽ ở vậy nuôi con cho tròn thủy chung với người quá cố.

Hôm nay mình đã thác rồi
Nhưng anh nhớ mãi trọn đời không quên.