14 tháng 11, 2024

VTM 158_Thu Tận_Mỹ Ngọc

 




Xướng:

Thu Tận

Gió bấc đang về đã tận thu,
Cây trơ trụi lá ủ sương mù.
Công viên vắng vẻ không người tới,
Bãi biển im lìm thiếu khách du.
Cuối đất nắng hanh diều lả lướt,
Chân trời mây tím sáo êm ru.
Thương miền chiến sự, nơi dông bão,
Nhân họa thiên tai mũi súng thù.
Mỹ Ngọc
Oct. 28, 2024.

Họa 1:

Thu  
Mây ùn gió lạnh rõ ràng Thu
Khắp nẻo trần gian luống mịt mù
Bão nổi xoay vần lan khắp lối
Nhân tình đói khổ chiến tranh du
Thừa cơ kẻ ác xua lời biếm
Đục nước ông bầu trổ giọng ru
Ước nguyện tàn Thu cùng bớt khổ
An hòa thuận thảo xóa căm thù.
Oct. 31, 2024
TQ

Họa 2:

Tàn thu 

Tiết trời thay đổi lúc tàn thu
Rừng trống trông xa tận tít mù
Cây cối trơ cành theo giá lạnh
Lá lìa thân mẹ trãi chu du
Tiếng vang vi vút theo cơn gió
Âm điệu bổng trầm ngỡ tiếng ru
Ngắm cảnh ngậm ngùi cho thế sự
Thu ca đối ẩm chuyện ân thù
PTL
Ân thù 恩讎: thương và ghét
Tự điển tiếng Nhật:
恩讎 【おんしゅうonshuu】恩讐 
noun: love and hate 
https://tangorin.com/definition/%E6%81%A9%E8%AE%90
Họa 3:

Thu ảm đạm 

Lá vàng rơi rụng lúc tàn thu
Ảm đạm hơi sương toả mịt mù
Thánh thót chim kêu sầu não ruột
Dập dìu bướm lượn ngỡ nhàn du
Nhớ về quá khứ nhiều hy vọng
Thương nước hiện thời lạc điệu ru
Gói trọn tâm tình Thu viễn xứ
Muôn phương gửi bạn xoá tâm thù
THT 

Họa 4:

Thu cảm

Gió chiều dịu mát đượm hơi thu,
Trời phủ màn sương đất tối mù.
Ngọn núi trầm tư mây trải nhẹ,
Dòng sông cuồn cuộn nước phiêu du.
Bâng khuâng, thi sĩ chờ trăng hiện,
Hờ hững, ngô đồng ngại gió ru.
Lấp loáng khe trong nhìn cá lội,
Mở lòng rửa sạch trái tim thù.
Minh Tâm

Họa 5:

Tàn thu

Lặng nhìn màu lá sắp tàn thu
Chiều xuống rừng phong phủ mịt mù
Tiếng quốc mơ hồ nghe thảm thiết
Tâm tư não nuột bước vân du
Nỗi niềm tâm sự buồn da diết
Điệp khúc ngày xưa tiếng mẹ ru
Tuổi hạc bây giờ như chỉ mỏng
Trái tim nhân hậu chẳng tư thù
Hương Lệ Oanh VA
Nov. 02, 2024
 
Họa 6:

Thu bất diệt

Mưa trên phố cổ nắng tàn thu
Bát ngát trời cao cảnh biệt mù
Nắng quái tăng thêm người mệt mỏi
Mưa phùn chận bớt khách nhàn du
Trần ai bất trắc anh hùng tận
Thế sự u hoài tiếng mẹ ru
Sống chết trời cho đều có số
Mài gươm sát đát chống quân thù
Nguyễn Cang
Oct. 30, 2024

1.Tân nhạc:
Buồn tàn thu
Sáng tác: Văn Cao
Ca sĩ:Tuấn Nghĩa




2. Cổ nhạc:



Chiều Thu nhớ Mẹ
Soạn giả: Phạm phúc Toại
Nghệ Sĩ: Thoại Mỹ
Ngâm thơ:
Đêm qua con ngủ nằm mơ
Thương sao mái tóc bạc phơ Mẹ về!
Mẹ buồn con? Hỡi Mẹ ơi!
Sao Mẹ không nói một lời với con..?
Đoản khúc Lam giang:
Mẹ đừng buồn Mẹ ơi
Bao tháng năm mịt mờ xa xôi
Mẹ đi khuất nơi dương trần
Con ở lại ngậm ngùi thương tiếc
Nay Mẹ về trong mơ
Giửa đêm tàn canh vắng quạnh hiu
Sao con nhìn thấy Mẹ buồn thiu
Chắc con làm cho Mẹ giận hờn con
Cả một đời gieo neo
Mưa nắng sớm hôm
Năm tháng sức Mẹ hao mòn,
Không lời thở than.
Rồi từ ấy Mẹ ơi..
Trên cõi đời còn đâu bóng hình
Ơn mẫu từ con chưa đáp đền
Tỉnh giấc chiêm bao
Nghe nghẹn ngào
Buồn thương ray rứt con tim
Về bao ngày xưa ấy
Nay muốn đáp đền,
Cho tròn đạo con
Nhưng Mẹ đâu còn, chỉ còn màn đêm.
Cùng nỗi xót thương...
 
Câu 1:
Mẹ ơi, con yêu Mẹ bởi một đời tần tảo..
Như cánh cò nổi chìm trong giông bảo,
Nuôi nấng đàn con qua bao tháng... bao... ngày...
Cát bụi thời gian đã làm cho thân Mẹ hao gầy..
Một mái tranh nghèo, vách ngã cột xiêu.
Một bến sông chiều, bập bềnh sóng gió.
Mẹ vẫn âm thầm chịu thương chụi khó,
hôm sớm đi về dầu dãi nắng mưa.
Ôi tình Mẹ bao la biết nói mấy cho vừa.
Mà nghĩa nặng ơn sâu, con chưa đền đáp....
Ngâm dặm:
Dầu con đi suốt cuộc đời.
Vẫn không đi hết những lời Mẹ ru
Câu 2:
Lời Mẹ ru như gió mùa thu êm ả,
Theo con đi qua cả cuộc đời...
Nghĩa nặng ơn sâu như biển như trời....
Hết nuôi con rồi lo nuôi cháu.
Chưa qua buổi nhọc nhằn, đã đến tuổi ốm tuổi đau.
Thuở mới vào đời, con thiếu trước hụt sau.
Thương Mẹ nghèo nhưng con chẳng lo được gì cho Mẹ.
Giờ con muốn nghĩa đền ơn trả, nhưng Mẹ đâu còn.
Con có lỗi quá Mẹ ơi!...
 
Phi vân vỹ:
 
Nhớ....nhớ xưa Mẹ dành bao tình thương.
Gian nan một đời, vì đàn con
Nắng mưa dãi dầu chẳng lời than.
Trên đời có ai, như Mẹ không.
Hỡi Mẹ kính yêu.
Phận làm con, ơn này xin khắc ghi.
 
Câu 6:
Thu đến rồi, mùa Vu lan báo hiếu.
Nay Mẹ về như nhắc nhở cùng con.
Mẹ chẳng buồn, mà chỉ có tình thương.
Mẹ phù hộ cho con luôn an yên, hạnh phước.
Con tỉnh giấc nghe bàng hoàng xúc động,
Muốn Mẹ về Mẹ ở đừng đi.
Sao Mẹ đi rồi, Mẹ xa con vĩnh viễn.
Cho lệ con tôn hòa trong tiếng thu buồn.
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.
Mẹ mất rồi, nuối tiếc được gì đâu?
Vu lan về, bông hồng cài lên ngực.
Niệm Di Đà, nghe mắt lệ con cay.