Xướng:
Với bạn
ngàn xa
Ngày đông tuyết phủ lặng lờ trôi
Tuổi hạc đường mây đã cuối đời
Vạn nỗi thăng trầm chôn mộ địa
Muôn điều trắc trở mặc cơ trời
Buồn vui khép lại thời niên thiếu
Ủ rũ chia xa cuộc đổi dời
Cọp chết gìn da người giữ tiếng
Mai này sử sách rõ ràng thôi.
Nov 12, 2025
TQ
Họa 1:
Sông nớ mô rồi
Ai để dòng sông rác rưỡi trôi
Ngắm nhìn đau quặn chán mơ đời
Lối xưa nước biếc ngời trong vắt
Vẩn đục bi chừ hôi thấu trời
Lạ rứa vì răng mình tự hỏi
Quê ta oằn oại bởi di dời
Nghẹn ngào dân khóc không thành tiếng
Nhỏ lệ sầu than ấm ức thôi
THT
Họa 2:
Vật đổi sao dời
Thân phận con người buộc nổi trôi
Những ngày thế chủ ở trên đời
Cơ cầu vận nước theo năm tháng
Cuộc sống lầm than oán trách trời
Luyến tiếc hoài, cảnh thời thịnh vượng
Đau thương thay, vật đổi sao dời
Tang điền gây cảnh trầm luân ấy
Chấp nhận cuộc đời khổ nhọc thôiPTL
Họa 3:
Khoảnh Khắc
Lặng lẽ mơ màng nước cuốn trôi
Bao năm xuôi ngược quãng đường đời
Lang lang phiêu bạt theo ngày tháng
Tưởng nhớ băn khoăn một góc trời
Khoảnh khắc thanh bình thời cố quốc
Thuở xưa sâu đậm khó di dời
Lòng người yêu nước trời cao thấu
Mong ước mơ hồ ảo vọng thôi
Hương Lệ Oanh VA
Nov.14, 2024
Ngày đông tuyết phủ lặng lờ trôi
Tuổi hạc đường mây đã cuối đời
Vạn nỗi thăng trầm chôn mộ địa
Muôn điều trắc trở mặc cơ trời
Buồn vui khép lại thời niên thiếu
Ủ rũ chia xa cuộc đổi dời
Cọp chết gìn da người giữ tiếng
Mai này sử sách rõ ràng thôi.
Nov 12, 2025
TQ
Họa 1:
Sông nớ mô rồi
Ai để dòng sông rác rưỡi trôi
Ngắm nhìn đau quặn chán mơ đời
Lối xưa nước biếc ngời trong vắt
Vẩn đục bi chừ hôi thấu trời
Lạ rứa vì răng mình tự hỏi
Quê ta oằn oại bởi di dời
Nghẹn ngào dân khóc không thành tiếng
Nhỏ lệ sầu than ấm ức thôi
THT
Họa 2:
Vật đổi sao dời
Thân phận con người buộc nổi trôi
Những ngày thế chủ ở trên đời
Cơ cầu vận nước theo năm tháng
Cuộc sống lầm than oán trách trời
Luyến tiếc hoài, cảnh thời thịnh vượng
Đau thương thay, vật đổi sao dời
Tang điền gây cảnh trầm luân ấy
Chấp nhận cuộc đời khổ nhọc thôi
Họa 4:
Lẽ tuần hoàn
Muôn thuở, địa cầu cứ mãi trôi,
Bốn mùa lặng lẽ điểm trang đời.
Hạ nồng, đông giá thay màu đất,
Xuân nắng, thu mưa chuyển tiết trời.
Trăng khuyết trăng tròn vui mắt nhận,
Nước ròng nước lớn trách ai dời?
Trần gian sướng khổ trăm năm ấy,
Rồi cũng thành mây, mộng ảo thôi.
Minh TâmMuôn thuở, địa cầu cứ mãi trôi,
Bốn mùa lặng lẽ điểm trang đời.
Hạ nồng, đông giá thay màu đất,
Xuân nắng, thu mưa chuyển tiết trời.
Trăng khuyết trăng tròn vui mắt nhận,
Nước ròng nước lớn trách ai dời?
Trần gian sướng khổ trăm năm ấy,
Rồi cũng thành mây, mộng ảo thôi.
Họa 5:
Qua đông
Tuyết đổ sông băng nước hết trôi,
Tàn hoa xác lá hận tình đời.
Sương lam nhỏ lệ bay cùng đất,
Gió bấc tê da thổi khắp trời.
Đất khách, quê hương không thấy nữa,
Tha phương, bè bạn đã xa dời.
Qua đông lên nét tìm thi hữu,
Xướng họa chờ xuân sẽ đến thôi.
Mỹ Ngọc
Nov. 17, 2024.
Họa 6:
Nhắn người ở lại
Nắng tắt dòng sông lặng lẽ trôiBuồn trong nghịch cảnh vẫn yêu đờiBao năm trắc trở sầu lên mắtMột phút suy tư ửng sắc trờiBạn cũ ngày xưa còn mấy đứaGian nan khổ nạn chẳng di dờiĐôi lời nhắn gửi người còn lạiCốt rũ xương tàn cũng giữ thôiNguyễn CangNov. 12, 2024
Nhắn người ở lại
Sáng tác: Mạnh Quỳnh
Ca sĩ: Mạnh Quỳnh
Ca sĩ: Mạnh Quỳnh
1. Làm con [Em] người trong cuộc đời có bấy [G] nhiêu năm
Ai vốn [Am] giàu sang ai vốn kiếp [C] bần hàn
Ai lầu [D] cao tột đỉnh [B7] huy hoàng
Ai dãi [Em] dầu một nắng hai [D] sương
Mai lìa đời nhắm mắt xuôi [G] tay [B7]
Còn gì [G] đâu thể sát không hồn
Trong quan [F#7] tài vùi xuống huyệt [Bm] sâu
Còn [E7] gì nào lợi quyền tướt uy [Am] danh
Hay chỉ [D] là cát bụi [Em] hư vô
ĐK: [C] Có nhiều [D] đêm trông giấc [G] mơ vùi
Tôi mơ [B7] đời chẳng dối lừa [Em] nhau
Người yêu người bằng lẽ sống con [Am] tim
Nhân nghĩa [D] đời đẹp tựa như [G] mơ
[B7] Bao lứa đôi tròn mộng
Người yêu người không thù oán [G] hơn thua [B7]
[C] Hỡi tình [D] nhân thấm thiết không [G] rời
Đừng vì [B7] tiền phụ nghĩa phu [Em] thê
Hay danh [C] lợi quyền tước cao [Am] sang
Quên đi [D] tình bạn bè [G] xa xưa
[B7] Ôi ước mơ ngọc ngà
Biết bao giờ tìm được [Em] ai ơi [Am][B7]
2. Vì mai [Em] này khi giã từ kiếp sống [G] nhân sinh
Bao người [Am] thương ai luyến nhớ [C] đời đời
Bia mộ [D] kia ghi khắc tên [Bm] người
Ôi lẽ [Em] thường chỉ bấy nhiêu [D] thôi
Đua đòi nhiều chỉ khổ thêm [G] thôi [B7]
Này bạn [G] ơi xin nhớ cho rằng
Dù đường [F#7] đời vạn nẽo về [B7] đâu
Cuộc đời [Em] mình là bụi cát xa [Am] xôi
Thế gian [D] này chẳng phải [Em] riêng ai
2. Cổ nhạc: Tình bạn tri âm
Sáng tác: Nguyễn Minh
Nghệ sĩ: Sông Vàm Lẽo & Ngọc Minh
Nam ai:
Đã có lần mình là bạn tri… âm…
Cùng sớt chia chuyện vui buồn.
Cùng hát đàn giữa đêm thâu,
Để viết lên những cung bậc thăng trầm.
Nhưng nay thì còn đâu,
Người ra đi theo bước lợi danh.
Còn tôi ở lại quê nhà,
Mòn mỏi chờ người quay lại nơi xưa.
Bá Nha ơi! Có nhớ Tử Kỳ,
Người đi rồi tôi bỗng bơ vơ.
Tuy xa mặt nhưng chung lòng,
Xin người đừng quên tôi.
Vì dù sao ta vẫn là đôi bạn,
Cùng lớn lên ở Bạc Liêu này.
Từng trốn mẹ học đàn,
Cùng yêu bản Dạ Cổ Hoài Lang.
Câu 1:
Bạn hiền ơi! Người đi rồi bao giờ trở lại, xin người ra đi đừng quên kỷ niệm sâu… dày…
Dù mộc mạc đơn sơ nhưng gói trọn ân tình.
Ở chốn thị thành dù đủ đầy tất cả,
Nếu đỗ đạt rồi đừng quên cảnh cũ người xưa.
Hãy quay về nơi mình đã ra đi,
Và nhớ trọn lời ngày xưa đã hứa.
Quê mình còn nghèo bao cảnh khó khăn,
Chỉ mong người về đem sức mình gánh vác.
Câu 2:
Làm sao tôi quên ân tình nơi xứ sở, người hãy tin rồi tôi sẽ quay về…
Hãy ở lại đây để lo cơm áo gạo tiền.
Còn tôi phải quay về lớp học,
Với bao vất vả vui buồn của tuổi học sinh.
Nếu người còn lưu luyến kẻ ra đi,
Thì hãy nhớ cung đàn mỗi khi chiều xa đến.
Tiếng ve ngân sẽ là lời ca tôi đó,
Hãy trân trọng giữ gìn để còn kỷ niệm về nhau.
Lý con sáo:
Hôm tiễn người đi, tôi thấy lòng mình cô đơn
Nghe tiếng ve sầu ngân nga
Bao nhớ thương lại dâng đầy
Hình ảnh xưa xa vắng nhạt nhoà
Cung đàn ngày nào nghe vẳng xa
Như tiếng ngân người bạn tri âm
Bỗng giọt buồn rơi trên mắt ai
Để vang lên khúc hát bi thương.
Câu:5
Vậy là! Đã bao lần mùa thu qua và mỗi lần ve sầu ngân nga tiếng hát. Cung đàn còn đây lời xưa còn đó mà người xa sao chẳng quay… về…
Chắc người đã quên nơi xứ sở quê mùa.
Chỉ có mình tôi trông chờ trong tuyệt vọng,
Sống cảnh sang giàu rồi quên cả bạn xưa.
Đã bao lần hoa phượng nở thắm tươi,
Là giây phút tôi cố tìm trong quên lãng.
Cung đàn xưa giờ đây dây chùn phím lỏng,
Nhưng tôi vẫn dạo lên cho trọn bản nhạc buồn.
Câu 6:
Lý son sắc:
Tôi vẫn mong bao ngày, tôi sẽ quay lại nhà.
Thăm người bạn xưa, nên người đừng mong.
Đêm đến tôi vẫn thường, ngồi dạo lên khúc ca ngày xưa.
Người ơi hãy tha tội tình, lời hẹn xưa vẫn đây nào quên.
(Vào vọng cổ)
Người ơi! Tôi đã về đây và mong tha thứ tội,
Hãy vui lên khi Bá Nha hội ngộ Tử Kỳ
Đi đâu hãy nhớ quê nhà,
Nhớ tình bằng hữu nhớ người tri âm.
Công danh sau sẽ vẹn toàn,
Tôi về góp sức cho quê mình thêm vui.