NỖI LÒNG NGƯỜI VỢ TÙ CẢI TẠO
(Tháng Tư buồn, viết thay lời vợ sau 1975)
Đông phong về đêm lạnh phủ mù sương
Ta còn đây hay đã mất quê hương
Nghe con khóc biết mình còn đang sống
Xuân sắp đến bạc tiền như vườn trống
Hạt mưa rơi gom nỗi nhớ vào tim
Đi về đâu trong cõi vắng im lìm
Nghe mặn đắng bờ môi tê buốt giá
Mùa đông lạnh anh phong phanh áo vá
Gió cao nguyên có tê tái trong lòng
Thân phận nghèo mình cứ mãi long dong
Em vẫn đợi vẫn chờ ngày gặp lại
Soi gương mặt tóc nào còn xanh mãi
Chiều Tân Quy* chiều mắt đỏ mong chờ
Trong khổ đau đành mất tuổi mộng mơ
Đứa con nhỏ giật mình kêu mẹ khóc
Trả hết anh những hẹn hò trách móc
Còn lại đây những cay đắng dật dờ
Rót ưu tư vào bến giác hoang sơ
Lau nước mắt nhạt nhòa mưa cuối hạ!
Nguyễn Cang
Apr . 10, 2025