26 tháng 6, 2025

VTM 173_Hương quê_THT

 


Xướng:

Quê tôi

Quê tôi xứ Bưởi buổi chiều
Mặt nước Sông Đồng chẳng gợn ba 
Châu Thới hoa rừng khoe sắc thắm
Bửu Long chim chóc lượn tầm xa 
Nhìn người lưu lạc nơi xa xứ
Thấu hiểu cho ai nỗi nhớ nhà 
Ao ước một ngày hồi cố quốc
Dạo quanh mái ấm tỉnh Biên Hoà
THT 

ba : sóng nước

Họa 1:

Linh Sơn Tiên Thạch Tự 
靈山

Cao vút núi xanh dưới nắng tà
Êm đềm ngoạn mục bất phong ba 
Trang nghiêm Thạch Tự cao vời vợi
Hoan hỉ sân chùa đón khách xa 
Rộn rịp viếng thăm nơi cổ tự
Thảnh thơi thư giãn dưới hiên nhà 
Thập phương bá tánh đều cung kính
Thí chủ vãng lai chốn dĩ hòa 
 PTL

Thạch tự: Linh Sơn Tiên Thạch Tự 靈山 còn được gọi với nhiều cái tên khác nhau như chùa Bà, chùa Phật hoặc chùa Thượng.

Chùa Bà là ngôi chùa cổ nhất trong số các chùa núi Bà Đen ở Tây Ninh, có tuổi đời lên đến 300 năm.

Hai vị thiền sư đầu tiên khởi công xây dựng ngôi chùa này là Thiền sư Đạo Trung và Thiền sư Thiện Hiếu.

Dĩ hòa: dĩ hòa vi tiên 以和為先

Dĩ: Lấy, dùng
Hòa: êm thuận với nhau. 
Vi: làm.
Tiên: trước.

Dĩ hòa vi tiên là lấy sự hòa thuận làm trước hết.

cổ tự 古寺: chùa lâu đời

Họa 2:

Quê Tôi 
Chiều xuống quê tôi dưới nắng tà
Dòng sông êm ả nét thu ba
Núi Bà sừng sửng mây che phủ
Róc rách suối vàng tận đỉnh xa
Mái ngói chùa trung Tiên Thạch Tự
Tăng ni tự viện một ngôi nhà
Thập phương bá tánh thường chiêm ngưỡng
Giới luật đồng tu giữ lục hòa
Hương Lệ Oanh VA

Lục hòa là 6 giới cấm của người tu sĩ phải giữ. Sau nầy phật tử tại gia cũng tự giữ cho mình như vị tu sĩ tùy theo người có thiện tâm. 
Lục hòa là sáu phương pháp cư xử với nhau cho hòa hợp từ vật chất đến tinh thần, từ lời nói đến việc làm.

Thân hòa cộng trụsống chung trong một tập thể, thường nên chiếu cố giúp đỡ lẫn nhau.
Khẩu hòa vô tranhkhuyến khích khuyên bảo cùng nhau làm thiện, dứt trừ làm ác.
Ý hòa đồng sự cùng nhau bàn bạc cho ra lẽ và vui vẻ chấp nhận.
Giới hòa đồng tucùng nhau tu tập theo giới luật chung đã được đặt ra
Kiến hòa đồng giảilý đạo đã thông xin chia sẻ cùng mọi người, cùng nhau tu tập.
Lợi hòa đồng quân bình đẳng trong đồng đẳng. 

Họa 3:

Hoài cảm
Mỗi lúc chiều sang ngắm nắng tà
Thương đời gian khổ lắm bôn ba.
Chạnh buồn đất khách thân già lão,
Vọng tưởng hồn quê núi khuất xa.
Tím ngắt lục bình loang loáng sóng,
Thiết tha chim quốc nhớ nhung nhà.
Năm dài tháng rộng tình vương vấn,
Ai đó tri âm mấy vận hoà...
Minh Tâm

Họa 4:

Quê tôi
Quãng Trị quê nghèo đượm nắng tà
Mươi phần sỏi đá, ruộng gần ba
Người dân bản xứ cam đành với
Ngọn Gió Lào  khô nỗi xót xa
Thạch Hãn chia dòng xuôi Cửa Việt
Hiền Lương cản lối cách quê nhà
Muôn đời Ái Tử hằng vun đắp
Vượt khó cùng xây mộng thái hòa.
TQ
June 14, 2025
Họa 5:

Nhớ nhà
Lặng ngắm chiều rơi dưới nắng tà
Chim trời vỗ cánh vọng âm ba
Mấy năm viễn xứ hồn hoang lạnh
Một phút suy tư cảnh xót xa
Nhớ mái tranh nghèo un khói bếp
Thương tà áo trắng sống quê nhà
Mơ ngày đất nước thanh bình cũ
Ta sẽ về thăm hưởng thái hòa
Nguyễn Cang
Jun. 14, 2025

1. Tân nhạc: Biên Hòa quê hương em

Sáng tác: Hà Công Chính & Trúc Thanh 
Ca sĩ: Trúc Thanh







2. Cổ nhạc: Gánh bưởi Biên Hòa

Soạn giả Viễn Châu
Nghệ sĩ: Quế Anh
 
 
HÒ:
Hò ơ… sông Biên Hòa chảy ra bãi cát
Bưởi Biên Hòa vị ngọt mùi thanh
Mười năm khói lửa đao binh
Cô em bán bưởi, hò ơ…
Cô em bán bưởi bỏ mình tại ai?

 
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Ngọn gió xuân thổi mơn man trên đường quê mát rượi, yểu điệu trên vai một gánh bưởi Biên… Hòa. (-)(-) Nàng hé nụ cười duyên đưa đôi hàm răng trắng nuột như ngà. (+) Nghiêng nghiêng vành nón lá, bó sát thân hình trong chiếc áo bà ba. (SL) Nàng mời tôi mua giùm bưởi làm quen, tôi chưa vội trả lời... vì mãi say sưa ngắm mớ tóc huyền, đang tung bay chập chờn trước gió.

Câu 2:
Mời anh mua bưởi Biên Hòa,
Bưởi này là giống Thanh Trà thiệt ngon
Mua về để tặng bà con,
Bưởi em đem bán ngọt ngon như đường. (-)(-)
Tôi vui vẻ nhận mua sau khi nghe tiếng nói dịu dàng. (+) Trước khi chia tay cô em, tôi còn ngỏ lời trêu ghẹo, hẹn với cô. (SL) “Cũng rằm tháng mười năm tới, khi có dịp ra thăm bà con ngoài Long Hải tôi sẽ ghé lại Biên Hòa để mua bưởi dùm cô".

Câu 3:

Chiếc xe từ từ chuyển bánh, gió cuốn bụi mù che lấp cả làng quê. Tôi quay đầu nhìn lại bên nhịp cầu tre thì thấy cô cũng nghiêng nón nhìn theo với tôi ra chiều thân mật. Tôi về nhà mơ hình tưởng bóng gặp gỡ bên đường nào lại nhớ thương? (SL) Đêm đêm tôi nằm mơ thấy cô gái quê trên đường mờ cát bụi. Giọt mồ hôi thấm trên làn tóc rối, nặng oằn vai một gánh bưởi Biên Hòa.

Nói lối:
Khi đất nước hãi hùng trong khói lửa,
Máu căm hờn bừng dậy khắp quê hương.
Đất Biên Hòa cũng nhuộm hết tang thương
Hàng bưởi ngọt như còn vương màu chiến họa.

VỌNG CỔ:

Câu 4:

Lũy tre xanh giờ đây đã úa tàn trong nắng hạ. Cây lá xơ rơ như nhuộm máu dân... lành. (-)(-) Vườn bưởi năm xưa trái hết sai oằn. (+) Nhưng cô gái năm xưa đâu vắng dạng? Chỉ thấy lá vàng rơi rụng đầy sân. (SL) Tôi bỗng thấy như cõi lòng rào rạt bâng khuâng, nhìn thấy lại bóng nàng thôn nữ. Bên nhịp cầu tre lắt lẻo, nụ cười duyên nở giữa môi hồng.

Câu 5:

Một ông lão đầu râu tóc bạc, ngồi vót nan tre dưới bóng đa già. (-)(-) Khi nghe tôi hỏi thăm, lệ bỗng chan hòa. (+) “Cậu ơi! Con Duyên, con của lão đã chết rồi giữa tuổi thơ ngây. (SL) Trong khi giặc xâm lăng nó tràn vào xóm nhỏ, con gái tôi quyết giữ tròn câu trinh tiết nên đã cắn lưỡi quyên sinh trong một tối trăng mờ.

Câu 6:

Trời ơi! Nghe ông lão giãi bày cớ sự, tôi bàng hoàng như sét đánh ngang tai. Những chiếc lá vàng thi nhau rơi rụng tung bay, như muôn giọt lệ khóc đời trinh nữ. Cô Duyên ơi! Nụ cười duyên đã tàn trong khói lửa... nhớ đến ngày này năm xưa thêm xót xa cho một kẻ bên đàng. (SL) Tiếng chim vẫn hót líu lo, đàn bướm trắng vẫn chập chờn bay lượn.
Gió đưa cành trúc là đà
Cô em bán bưởi Biên Hòa còn đâu!.