Trường đời
Trường đời tốt nghiệp đã xong
Ba phần thế kỷ nỗi lòng cưu mang
Cháu con thế hệ rõ ràng
Lưu vong hiệp chủng bình an xứ người
Trời sinh cây cỏ tốt tươi
Trông về quê mẹ rả rời ruột gan
Thương ai lệ đổ hai hàng
Danh đề bảng hổ trái ngang sự đời
Về chiều sớm tối đơn côi
Đoạn trường thui thủi chơi vơi một mình
Đời người một kiếp phù sinh
Sớm còn tối mất nghĩa tình đầy vơi
Hương Lệ Oanh VA
Jun. 06, 2025
Họa 1:
Nỗi lòng
Dốc đời ngã rẽ vừa xong
Ta về vườn cũ cõi lòng mang mang
Từ ly cách biệt khó ràng
Hành trình lưu lạc tâm an đất người
Dựng xây cuộc sống hồng tươi
Nhớ về quê cũ rụng rời tim gan
Thương cha từ lúc tan hàng
Nhớ mẹ từ lúc ngổn ngang sự đời
Cuối đường mẹ sống đơn côi
Nỗi đau trần thế khó vơi phận mình
Phù du một kiếp nhân sinh
Chốn xưa còn đó ân tình nào vơi?!!
Nguyễn Cang
Jul. 14, 2025
Định cư
Thuyền vừa cập bến mới xong
Cảnh trời đất lạ trong lòng hoang mang
Nam dương đất nước ràng ràng
Trưởng thuyền ra hiệu trấn an mọi người
Trẻ già gương mặt sáng tươi
Quên đi những lúc rụng rời dạ gan
Mọi người đứng dậy sắp hàng
Tỏ ra khí phách hiên ngang với đời
Định cư ở Mỹ cút côi
Quyết tâm gầy dựng đầy vơi với mình
Nào ngờ duyên nợ ba sinh
Đáp đền ân nghĩa nhưng tình cũng vơi
PTL
Mình: tiếng gọi của vợ chồng
Kiếp người
Mộ nàng giờ đã xây xong
Bao nhiêu nỗi nhớ đáy lòng anh mang
Tình anh muôn kiếp rõ ràng
Mong em giấc ngủ chiêu an kiếp người
Cuộc đời nào có vui tươi
Tranh đua thù hận tách rời tâm gan
Nhớ em lệ đổ đôi hàng
Bao nhiêu kỷ niệm ngổn ngang trong đời
Giờ đây anh đứa mồ côi
Một thân một bóng vơi vơi một mình
Ngày ngày lầm lũi mưu sinh
Đêm đêm hồn thả nhạc tình chơi vơi
THT
Riêng tôi
Ở đời học dễ nào xong
Nên xin khép lại để lòng thôi mang
Vơi đi đôi chút buộc ràng
Tìm vui tại thế yên an cõi người
Tâm bình trí rạng hồn tươi
Tranh đua sai dúng sao rời tấc gan
Ai thua ai thắng ai hàng
Tương lai quá khứ ngổn ngang suốt đời
Thôi thì giữ niệm mân côi
Giúp người an lạc cùng vơi nỗi mình
Thiện hành góp với nhân sinh
Yêu ai một dạ chung tình khôn vơi.
TQ
Jul 14, 2024
Chiều buồn
Cơn mưa tầm tả vừa xong
Gió hiu hiu lạnh cho lòng mênh mang.
Chuyền cành chim hót rộn ràng,
Như lời tâm sự giúp an lòng người.
Khuất dần vệt nắng hồng tươi
Lạnh lùng sương phủ rụng rời buồng gan.
Đèn đường loang loáng giăng hàng
Làm sao soi tỏ dọc ngang nẻo đời.
Lưng trời nhạt ánh trăng côi,
Cung đàn khoan nhặt mong vơi lòng mình.
Buồn vui đầy kiếp nhân sinh,
Vần thơ cung nhạc ươm tình chơi vơi.
Lý Trăng soi:
Nơi trời tây, anh sống... trong u buồn,
Nghe lòng thương, nhớ em trăm đường,
Anh càng đau đắng cay đoạn trường
Con thuyền yêu, đành buông theo lái trôi mãi về đâu.
Đời anh sao hóa nương dâu
Cho bể lòng đau khổ tận ngàn thu
Vọng cổ:
Câu 1:
Em ơi! Bể hóa nương dâu đã đưa anh rời xa quê Mẹ
Nơi xứ lạnh cô đơn một mình lặng lẽ
Chôn khối tình xưa vào tận đáy hoang... mồ
Thăm thẳm mù khơi cách biệt xa mờ.
Ba mươi tám năm qua làm thân viễn xứ,
Hơn nữa cuộc đời tìm chữ công danh.
Sống nơi quê người chẳng có màu xanh,
phải làm thâu canh mới đủ tiền thuê trọ,
Mong muốn gia đình hạnh phúc ấm no,
Nhưng có ngờ đâu lại lâm vào sương gió...
Câu 2:
Gánh nặng oằn vai một đời không khẳm,
Hai đứa hai nơi xa thẳm muôn trùng,
Phố rộng Bolsa buồn đến não nùng.
Anh lại nhớ về em nơi xứ Trảng,
Nhớ những buổi chiều lãng đãng sương rơi,
Nhớ câu chuyện tình đẹp lắm em ơi,
Anh dìu em qua một quãng đời kỷ niệm,
Em tặng cho anh loài hoa mua tím,
Mơ ước đôi mình chung thủy tròn duyên...
Nam ai:
Nhưng nay anh đã xa rồi thăm thẳm,
Phố Bolsa buồn gậm nhấm tim anh,
Chiều nay âm thầm chân đếm bước
Nghe chạnh lònh thương nhớ mãnh duyên... xưa
Đã chìm sâu trong giông bão cuộc đời
Anh xa rời quê hương
nên phận số đã an bày.
Hai đứa đành chia tay bởi anh nặng oằn vai
Mãi lo kiếm chữ danh tài
mà dòng lệ bi ai.
Câu 4:
Anh đi tìm danh lợi phồn hoa nhưng chưa bao giờ được gì cả mà dòng lệ đã tuôn rơi trên đất lạ quê... người.
Tóc đã pha sương số phận an bày.
Anh luôn mãi chạy theo mưu cầu danh lợi,
Nên quên gia đình và quên cả quê hương.
Quên xứ Trảng buồn đêm lạnh mù sương,
Quên cả người thương năm chờ tháng đợi.
Quên bến sông quê anh thường hay hẹn,
Quên chốn yêu thương em e thẹn cúi đầu.
Nam ai:
Giây phút bên nhau nay cũng qua rồi
Thôi đành như áng mây trôi.
Thương nhớ chỉ thêm buồn, nghe càng đau nhói tâm cang,
Chiều lạnh Bolsa đã vùi chôn bao kỷ niệm,
Cho tình ta cay đắng nghẹn ngào.
Mưa rơi ướt trái tim này hay giọt buồn vừa rơi?
Câu 6:
Chiều lạnh Bolsa càng nghe cay đắng,
Thương mối tình xưa sâu lắng tâm hồn,
Tha phương tưởng bóng mơ hình,
Tìm trong kỷ niệm duyên tình đớn đau.
Ngày xưa âu yếm ngọt ngào,
Bây giờ thương nhớ gởi vào hư vô.
Jul. 14, 2025
Họa 2:
Định cư
Thuyền vừa cập bến mới xong
Cảnh trời đất lạ trong lòng hoang mang
Nam dương đất nước ràng ràng
Trưởng thuyền ra hiệu trấn an mọi người
Trẻ già gương mặt sáng tươi
Quên đi những lúc rụng rời dạ gan
Mọi người đứng dậy sắp hàng
Tỏ ra khí phách hiên ngang với đời
Định cư ở Mỹ cút côi
Quyết tâm gầy dựng đầy vơi với mình
Nào ngờ duyên nợ ba sinh
Đáp đền ân nghĩa nhưng tình cũng vơi
PTL
Mình: tiếng gọi của vợ chồng
Họa 3:
Kiếp người
Mộ nàng giờ đã xây xong
Bao nhiêu nỗi nhớ đáy lòng anh mang
Tình anh muôn kiếp rõ ràng
Mong em giấc ngủ chiêu an kiếp người
Cuộc đời nào có vui tươi
Tranh đua thù hận tách rời tâm gan
Nhớ em lệ đổ đôi hàng
Bao nhiêu kỷ niệm ngổn ngang trong đời
Giờ đây anh đứa mồ côi
Một thân một bóng vơi vơi một mình
Ngày ngày lầm lũi mưu sinh
Đêm đêm hồn thả nhạc tình chơi vơi
THT
chiêu an 招安: vỗ về
Họa 4:
Riêng tôi
Ở đời học dễ nào xong
Nên xin khép lại để lòng thôi mang
Vơi đi đôi chút buộc ràng
Tìm vui tại thế yên an cõi người
Tâm bình trí rạng hồn tươi
Tranh đua sai dúng sao rời tấc gan
Ai thua ai thắng ai hàng
Tương lai quá khứ ngổn ngang suốt đời
Thôi thì giữ niệm mân côi
Giúp người an lạc cùng vơi nỗi mình
Thiện hành góp với nhân sinh
Yêu ai một dạ chung tình khôn vơi.
TQ
Jul 14, 2024
Họa 5:
Chiều buồn
Cơn mưa tầm tả vừa xong
Gió hiu hiu lạnh cho lòng mênh mang.
Chuyền cành chim hót rộn ràng,
Như lời tâm sự giúp an lòng người.
Khuất dần vệt nắng hồng tươi
Lạnh lùng sương phủ rụng rời buồng gan.
Đèn đường loang loáng giăng hàng
Làm sao soi tỏ dọc ngang nẻo đời.
Lưng trời nhạt ánh trăng côi,
Cung đàn khoan nhặt mong vơi lòng mình.
Buồn vui đầy kiếp nhân sinh,
Vần thơ cung nhạc ươm tình chơi vơi.
Minh Tâm
1. Tân nhạc: Kiếp người
Văn Còn độc tấu bằng guitar phím lõm (đàn cổ nhạc)
Kiếp người
"Dù đục hay trong con sông dài vẫn chảy
Ta hãy luôn mỉm cười thay dòng lệ tuôn rơi."
Ta hãy luôn mỉm cười thay dòng lệ tuôn rơi."
Sáng tác và trình diễn: Thùy Hương
Thùy Hương là đệ tử ca sĩ Giao Linh
1. Ta sống trong kiếp [Em] người với vạn vật tự [C] nhiên
Ai [Em] bảo không ưu [A] phiền mỗi người mang nỗi niềm [Em] riêng
Dòng đời ai [A] ơi đã [Em] đôi lần trôi [G] nổi
Lúc [B7] phiêu dạt phương [Em] nào xô [A] đẩy dưới vực [B7] sâu.
2. Trên chốn nhân gian [Em] này cõi tạm trần gian là [C] đây
Xin [Em] hãy yêu thương [A] người vì đời có ai [Em] hay
Giàu nghèo ai [A] ơi hãy [Em] cùng nhau chia [G] sẻ
[B7] Danh vọng bạc [A] tiền chỉ [B7] là phù du mà [Em] thôi.
ĐK:
Dù có ở nơi [G] đâu dẫu [B7] trong hoàn cảnh [Em] nào
Ai [B7] vui với hiện [Em] tại hạnh [B7] phúc mãi bên [Em] ta
Dù đục hay [A] trong con sông dài vẫn [G] chảy
Ta [D] hãy luôn mỉm [Bm] cười [B7] thay dòng lệ tuôn [Em] rơi.
3. Ta sống trong kiếp [Em] người sẽ phải hợp rồi [C] tan
Nên [Em] sống không hận [A] thù không hờn oán trách nhau [Em] chi
Cuộc sống sẽ bình [A] yên cho [Em] tâm hồn thanh [G] thản
Chắp [B7] tay khấn nguyện [A] cầu không [B7] còn cảnh thương [Em] đau.
Ai [Em] bảo không ưu [A] phiền mỗi người mang nỗi niềm [Em] riêng
Dòng đời ai [A] ơi đã [Em] đôi lần trôi [G] nổi
Lúc [B7] phiêu dạt phương [Em] nào xô [A] đẩy dưới vực [B7] sâu.
2. Trên chốn nhân gian [Em] này cõi tạm trần gian là [C] đây
Xin [Em] hãy yêu thương [A] người vì đời có ai [Em] hay
Giàu nghèo ai [A] ơi hãy [Em] cùng nhau chia [G] sẻ
[B7] Danh vọng bạc [A] tiền chỉ [B7] là phù du mà [Em] thôi.
ĐK:
Dù có ở nơi [G] đâu dẫu [B7] trong hoàn cảnh [Em] nào
Ai [B7] vui với hiện [Em] tại hạnh [B7] phúc mãi bên [Em] ta
Dù đục hay [A] trong con sông dài vẫn [G] chảy
Ta [D] hãy luôn mỉm [Bm] cười [B7] thay dòng lệ tuôn [Em] rơi.
3. Ta sống trong kiếp [Em] người sẽ phải hợp rồi [C] tan
Nên [Em] sống không hận [A] thù không hờn oán trách nhau [Em] chi
Cuộc sống sẽ bình [A] yên cho [Em] tâm hồn thanh [G] thản
Chắp [B7] tay khấn nguyện [A] cầu không [B7] còn cảnh thương [Em] đau.
2. Cổ nhạc: Chiều lạnh Bolsa
Nghệ sĩ: Hồ Minh Đương
Lý Trăng soi:
Nơi trời tây, anh sống... trong u buồn,
Nghe lòng thương, nhớ em trăm đường,
Anh càng đau đắng cay đoạn trường
Con thuyền yêu, đành buông theo lái trôi mãi về đâu.
Đời anh sao hóa nương dâu
Cho bể lòng đau khổ tận ngàn thu
Vọng cổ:
Câu 1:
Em ơi! Bể hóa nương dâu đã đưa anh rời xa quê Mẹ
Nơi xứ lạnh cô đơn một mình lặng lẽ
Chôn khối tình xưa vào tận đáy hoang... mồ
Thăm thẳm mù khơi cách biệt xa mờ.
Ba mươi tám năm qua làm thân viễn xứ,
Hơn nữa cuộc đời tìm chữ công danh.
Sống nơi quê người chẳng có màu xanh,
phải làm thâu canh mới đủ tiền thuê trọ,
Mong muốn gia đình hạnh phúc ấm no,
Nhưng có ngờ đâu lại lâm vào sương gió...
Câu 2:
Gánh nặng oằn vai một đời không khẳm,
Hai đứa hai nơi xa thẳm muôn trùng,
Phố rộng Bolsa buồn đến não nùng.
Anh lại nhớ về em nơi xứ Trảng,
Nhớ những buổi chiều lãng đãng sương rơi,
Nhớ câu chuyện tình đẹp lắm em ơi,
Anh dìu em qua một quãng đời kỷ niệm,
Em tặng cho anh loài hoa mua tím,
Mơ ước đôi mình chung thủy tròn duyên...
Nam ai:
Nhưng nay anh đã xa rồi thăm thẳm,
Phố Bolsa buồn gậm nhấm tim anh,
Chiều nay âm thầm chân đếm bước
Nghe chạnh lònh thương nhớ mãnh duyên... xưa
Đã chìm sâu trong giông bão cuộc đời
Anh xa rời quê hương
nên phận số đã an bày.
Hai đứa đành chia tay bởi anh nặng oằn vai
Mãi lo kiếm chữ danh tài
mà dòng lệ bi ai.
Câu 4:
Anh đi tìm danh lợi phồn hoa nhưng chưa bao giờ được gì cả mà dòng lệ đã tuôn rơi trên đất lạ quê... người.
Tóc đã pha sương số phận an bày.
Anh luôn mãi chạy theo mưu cầu danh lợi,
Nên quên gia đình và quên cả quê hương.
Quên xứ Trảng buồn đêm lạnh mù sương,
Quên cả người thương năm chờ tháng đợi.
Quên bến sông quê anh thường hay hẹn,
Quên chốn yêu thương em e thẹn cúi đầu.
Nam ai:
Giây phút bên nhau nay cũng qua rồi
Thôi đành như áng mây trôi.
Thương nhớ chỉ thêm buồn, nghe càng đau nhói tâm cang,
Chiều lạnh Bolsa đã vùi chôn bao kỷ niệm,
Cho tình ta cay đắng nghẹn ngào.
Mưa rơi ướt trái tim này hay giọt buồn vừa rơi?
Câu 6:
Chiều lạnh Bolsa càng nghe cay đắng,
Thương mối tình xưa sâu lắng tâm hồn,
Tha phương tưởng bóng mơ hình,
Tìm trong kỷ niệm duyên tình đớn đau.
Ngày xưa âu yếm ngọt ngào,
Bây giờ thương nhớ gởi vào hư vô.