Lời nói của Weierstrass: “It is true that a mathematician who is not also something of a poet will never be a perfect mathematician”.Câu này có thể tạm dịch là:“Thật đúng vậy, là một toán gia nếu không cùng một lúc là một thi sĩ thì không thể nào là một toán gia vẹn toàn được”.
1.Tình Hư Ảo Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.Bao mơ ước, phải chi là nghịch đảo,Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.Anh chờ đợi một lời em giải thích,Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.Hệ số đo cường độ của tình thương,Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,Tính không ra phương chính của cấp thang.Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.
2. Núi ĐồiNơi đây có núi cùng đồi,Có con suối nhỏ, da trời mầu xanh.Phương trình, em gửi tới anh,Tìm xem đường kẻ song hành nơi nao?
3. Sóng NướcĐời tổng hợp bởi muôn làn sóng cuộn,Mà tình anh là quỹ tích của không gian.Kiếp nhân sinh là hàm số tuần hoàn,Nên quanh quẩn trên vòng tròn lượng giác.
4. Song SongAi nghiên cứu vẽ ra đường quỹ tích,Của tình yêu, hàm số tuổi ngây thơ?Lúc kề bù, thẳng tắp quãng đường mơ,Còn song song trên kiếp người vô tận.
5. Tâm ĐiểmTình là vậy, từ chân không chợt đến,Một vòng tròn quay hai nửa tim hồng.Để mỗi ngày đôi chân bước song songMong đi tới tận cùng là giao điểmEm yêu anh, nên anh là tâm điểmGiữa vòng tròn hạnh phúc của đời em.Dẫu thời gian, không gian hoài biến chuyển,Quỹ tích này vẫn mãi chỉ chờ anh.
6. Bâng KhuângTrời về khuya, bóng hình ai thương nhớ,Muốn quên đi, vì giấc mộng không thành.Vẽ cho cùng, không trọn trái tim anh,Em đành đem chuyện chúng mình cất lại.Trang giấy nhầu ghi chút tình thơ dại,Ngơ ngác buồn cây bút nhạt tình anh.Em đã mang lượng số tính cho nhanh,Tìm công thức đo trái tim mọng đỏ.
7. Ly BiệtAnh ngỡ ngàng, đọc phương trình em gửi,Để nhận rằng đường anh bước song song.Đôi ta đi, dù tới cõi vô cùng,Nhịp sống đời chẳng bao giờ hội tụ.Thôi đi nhé, không gian và vũ trụ,Bóng thời gian tồn tại mãi không phai.Bội số nhân, cộng lại dạ quan hoài,Chỉ chờ anh, và chờ anh mãi mãi.
8. Biết Mấy Cân BằngĐời tổng hợp biết bao hàm số,Mà giải nên trọn kiếp nhân sinh.Vì tình yêu chính là độc nghiệm,Ta mơ tìm phương pháp chứng minh.Vào không gian tình là hình học,Tính đạo hàm! Em sẽ soát con tim.Ngừng nơi đó, không ra định lý,Chờ phút giây, cho mộng đắm chìm. Nguồn hạnh phúc gồm bao ẩn số?Hệ phương trình, đủ lý giải chăng?Đẳng thức nào đem ra liên kết? Đợi chờ nhau, biết mấy cân bằng!
9. Người Tình Không Gian Anh với em đồng quy trên mặt phẳng,Từ một chiều xa lạ của không gian, Từ một buổi trao tần số ngỡ ngàng,Vùng tiếp tuyến trên bờ môi, nhất định. Đã trót yêu, từ tâm theo bán kính. Mối tình đầu không hệ luận tương lai. Biết anh đi trên quỹ tích đường dài, Hồ mắt lệ, em vương chiều tọa độ.Giải đạo hàm em mong tìm nghiệm số. Kỷ niệm buồn, cực đại giữa tim ai? Đem nhớ thương, không còn biết ngày mai,Đã yêu rồi, tình đôi ta bất biến. Anh từng nói yêu trong tình thánh thiện,Rút căn rồi hội luận có bằng không.Khi biết mai sau em phải theo chồng, Buồn thẳng góc theo những đường tiệm cận. Chiều nhớ thương chất chồng theo vô tận,Anh đi rồi định lý sẽ sai đi. Giải đoán nào lại không ướt bờ mi,Thôi, chỉ đợi kiếp sau thành nhất thể.Anh hiểu chưa, cõi lòng em như thế,Em muôn đời không đổi trục, anh ơi. Nhớ thương anh, tuy chẳng nói nên lời,Em mơ ước theo cung đường tối lợi. Tìm giao điểm cho lòng ai mở hội, Xác định rồi vẽ đồ thị triển khai, Rồi chứng minh tỷ lệ suốt đêm dài, Lên đáp số đóng khung đời hình học.Bài toán tình luôn làm người mê hoặc,Bởi muôn đời nó vô định, người ơi!!
Toàn Phong NGUYỄN XUÂN VINH
Học sinh lớp đệ nhị (lớp 11) ban B đều khư khư bên mình quyển toán Hình học không gian.Học sinh lớp đệ nhất (lớp 12) ban B đều gối đầu nằm quyển Lượng giác học
(Trước 30-4-1975 : Vạn vật ban A, Toán ban B, văn chương ban C, Hán văn ban D cho người Hoa)
Lời nói của Weierstrass: “It is true that a mathematician who is not also something of a poet will never be a perfect mathematician”.
Câu này có thể tạm dịch là:
“Thật đúng vậy, là một toán gia nếu không cùng một lúc là một thi sĩ thì không thể nào là một toán gia vẹn toàn được”.
1.Tình Hư Ảo
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ước, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.
2. Núi Đồi
Nơi đây có núi cùng đồi,
Có con suối nhỏ, da trời mầu xanh.
Phương trình, em gửi tới anh,
Tìm xem đường kẻ song hành nơi nao?
3. Sóng Nước
Đời tổng hợp bởi muôn làn sóng cuộn,
Mà tình anh là quỹ tích của không gian.
Kiếp nhân sinh là hàm số tuần hoàn,
Nên quanh quẩn trên vòng tròn lượng giác.
4. Song Song
Ai nghiên cứu vẽ ra đường quỹ tích,
Của tình yêu, hàm số tuổi ngây thơ?
Lúc kề bù, thẳng tắp quãng đường mơ,
Còn song song trên kiếp người vô tận.
5. Tâm Điểm
Tình là vậy, từ chân không chợt đến,
Một vòng tròn quay hai nửa tim hồng.
Để mỗi ngày đôi chân bước song song
Mong đi tới tận cùng là giao điểm
Em yêu anh, nên anh là tâm điểm
Giữa vòng tròn hạnh phúc của đời em.
Dẫu thời gian, không gian hoài biến chuyển,
Quỹ tích này vẫn mãi chỉ chờ anh.
6. Bâng Khuâng
Trời về khuya, bóng hình ai thương nhớ,
Muốn quên đi, vì giấc mộng không thành.
Vẽ cho cùng, không trọn trái tim anh,
Em đành đem chuyện chúng mình cất lại.
Trang giấy nhầu ghi chút tình thơ dại,
Ngơ ngác buồn cây bút nhạt tình anh.
Em đã mang lượng số tính cho nhanh,
Tìm công thức đo trái tim mọng đỏ.
7. Ly Biệt
Anh ngỡ ngàng, đọc phương trình em gửi,
Để nhận rằng đường anh bước song song.
Đôi ta đi, dù tới cõi vô cùng,
Nhịp sống đời chẳng bao giờ hội tụ.
Thôi đi nhé, không gian và vũ trụ,
Bóng thời gian tồn tại mãi không phai.
Bội số nhân, cộng lại dạ quan hoài,
Chỉ chờ anh, và chờ anh mãi mãi.
8. Biết Mấy Cân Bằng
Đời tổng hợp biết bao hàm số,
Mà giải nên trọn kiếp nhân sinh.
Vì tình yêu chính là độc nghiệm,
Ta mơ tìm phương pháp chứng minh.
Vào không gian tình là hình học,
Tính đạo hàm! Em sẽ soát con tim.
Ngừng nơi đó, không ra định lý,
Chờ phút giây, cho mộng đắm chìm.
Nguồn hạnh phúc gồm bao ẩn số?
Hệ phương trình, đủ lý giải chăng?
Đẳng thức nào đem ra liên kết?
Đợi chờ nhau, biết mấy cân bằng!
9. Người Tình Không Gian
Anh với em đồng quy trên mặt phẳng,
Từ một chiều xa lạ của không gian,
Từ một buổi trao tần số ngỡ ngàng,
Vùng tiếp tuyến trên bờ môi, nhất định.
Đã trót yêu, từ tâm theo bán kính.
Mối tình đầu không hệ luận tương lai.
Biết anh đi trên quỹ tích đường dài,
Hồ mắt lệ, em vương chiều tọa độ.
Giải đạo hàm em mong tìm nghiệm số.
Kỷ niệm buồn, cực đại giữa tim ai?
Đem nhớ thương, không còn biết ngày mai,
Đã yêu rồi, tình đôi ta bất biến.
Anh từng nói yêu trong tình thánh thiện,
Rút căn rồi hội luận có bằng không.
Khi biết mai sau em phải theo chồng,
Buồn thẳng góc theo những đường tiệm cận.
Chiều nhớ thương chất chồng theo vô tận,
Anh đi rồi định lý sẽ sai đi.
Giải đoán nào lại không ướt bờ mi,
Thôi, chỉ đợi kiếp sau thành nhất thể.
Anh hiểu chưa, cõi lòng em như thế,
Em muôn đời không đổi trục, anh ơi.
Nhớ thương anh, tuy chẳng nói nên lời,
Em mơ ước theo cung đường tối lợi.
Tìm giao điểm cho lòng ai mở hội,
Xác định rồi vẽ đồ thị triển khai,
Rồi chứng minh tỷ lệ suốt đêm dài,
Lên đáp số đóng khung đời hình học.
Bài toán tình luôn làm người mê hoặc,
Bởi muôn đời nó vô định, người ơi!!
Toàn Phong NGUYỄN XUÂN VINH