11 tháng 9, 2024

VTM 154_Đọc sách_PTL

 


Hình trích trong quyển Quốc văn giáo khoa thư, trang 8, do nha học chính Đông-Pháp xuất bản năm 1930, lưu trử tại thư viện của Đại học Yale, tiểu bang Connecticut, U S A.

Xướng:

Đọc sách
Đọc sách noi gương bậc thánh hiền
Tương lai tránh khỏi cảnh truân chuyên
Đường đi phía trước luôn ghi nhớ 
Cuộc sống gập ghềnh với ngả nghiêng
Giao thiệp thâm tình nên nắm giữ
Tôn sư lễ nghĩa vẫn lưu truyền
Mai kia danh vọng đừng quên vội
Bần tiện chi giao lúc đảo điên
PTL
Bần tiện chi giao mượn ý từ câuBần tiện chi giao mạc khả vong 貧賤 之交 莫忘” (Người giao tiếp lúc còn nghèo, chớ nên quên.)


Họa 1:

Gia giáo
Vốn dòng gia giáo gái ngoan hiền 
Tứ đức tam tùng tánh chính chuyên 
Hiếu thảo thuận hoà luôn gắng nhớ 
Thời xưa lễ độ khó chao nghiêng 
Tương lai hạnh phúc không bờ bến 
Lễ giáo gia phong tiếp tục truyền 
Thế hệ đời sau mong giữ mãi 
Duy trì đời trước chớ cuồng điên 
Hương Lệ Oanh VA

Họa 2:

Ăn xôi chịu đấm
Rung đùi vênh váo cưới vợ hiền
Ngôn hạnh công dung lại chính chuyên
Gặp phải Hà đông đành chịu chết
Cuộc đời lên lão bỗng xiêu nghiêng
Ăn xôi chịu đấm lòng tê tái
Nghĩ lại suy đi ngỡ bí truyền
Híp mắt ngoại hình nên quyết vội
Để rồi khổ ải đến cuồng điên

THT


Họa 3:
Học hỏi gương xưa
Bao nhiêu gương sáng bậc tiên hiền,
Tìm học nên người, dạ gắng chuyên.
Hạnh đức dồi trau thường sáng tỏ,
Nghĩa nhân gìn giữ chẳng chinh nghiêng.
Chắt chiu kiến thức ngàn xưa trải,
Gạn lọc tinh anh vạn thuở truyền.
Thiên hạ đắm chìm trong lửa đạn,
Bởi tranh vương bá mộng cuồng điên.
Minh Tâm

Họa 4:

Làm người
Rèn thân trí dũng đạo tâm hiền
Học phép giao tình mở dạ chuyên
Đao đức từ bi dù khốn khó
Nhân hòa bác ái dẫu chênh nghiêng
Noi gương tổ phụ ngàn năm giữ
Nối chí tiền tông vạn kiếp truyền
Nghĩa nặng thiên kim hằng ghi nhớ
Thành danh... Thất bại... Chẳng cuồng điên!
TQ

Sept. 02, 2024

 

Họa 5:

Thư sinh thuở trước
Thư sinh thủa trước thật ngoan hiền,
Phong độ đơn thuần học tập chuyên.
Phụ tử ơn thâm luôn hiếu đễ,
Quân thần trung tín chẳng nhào nghiêng.
Sư đồ nghĩa trọng mong đền đáp,
Bạn hữu tình bền mãi tụng truyền.
Xã hội văn minh thêm mệt mỏi,
Bon chen cuộc sống khiến cuồng điên.
Mỹ Ngọc
Sept. 6, 2024.

Họa 6:

Tu thân


Làm con phải giữ đạo tiên hiền
Cố gắng cần lao* học hỏi chuyên
Cuốc đất vùi chôn cành lá mục
Soi kinh cảm nhận cảnh chiều nghiêng
Đường trần dẫu gặp nhiều cay đắng
Phận số vần xoay cũng thấm truyền
Hệ lụy nhân gian đầy hỷ nộ
Bình tâm giải quyết tránh rồ điên.

Nguyễn Cang

Aug. 30, 2024

*Cần lao (勤勞):siêng năng chịu khó, mượn ý 2 câu nói: Cần lao vi tiên thủ, (Có làm thì được trước).Năng cán dĩ đắc thực. (Siêng làm thì tất sẽ có ăn)


Tháng 8, nhớ Mẹ

1. Tân nhạc: Qua đò nhớ Mẹ

Thơ: Nguyễn Ngọc Hạnh
Nhạc: Nguyễn Ngọc Tiến
Ca sĩ: Vy Hương




Tôi sinh [C] ra từ bến [Em] sông nàу
[Am] Ѕông thì [Dm] hẹp mà tình quê rộng [G] thế
Đời Mẹ sớm [Dm] hôm chớp [G] bể mưa [C] nguồn
Ấp ủ đàn [Dm] con trong đôi gánh tảo [Em] tần
Tấm thân [Am] cò lặn lội bên [Dm] sông
Đêm giá [G] lạnh thân cò [C] long đong [F][G][C]

Không gọi [G] đò, con gọi mẹ [C] ơi!
[Em] Trên bến [Am] sông nàу lòng con [G] hằng nhớ
[Am] Nước chở phù [Dm] sa nuôi dòng [Em] sữa mẹ
Ϲuộc đời [F] mẹ bao mùa bể [Dm] dâu
Đời [G] mẹ buồn đứng tựa [C] bờ ao [F][G][C]

Không gọi [G] đò con gọi mẹ [C] ơi!
Ѕông thì [Em] hẹp mà vô bờ [Am] đến vậу
Con đi [D7] qua hết một đời trai [G] trẻ
Từ con [F] đò lòng mẹ qua [Dm] sông
Ôi con [G] đò lòng Mẹ [C] mênh mông
Không gọi [G] đò con gọi [C] mẹ ơi!



2. Tân Cổ: Tình Mẹ 
Lời Vọng Cổ: Thanh Tòng 
Tân Nhạc: Ngọc Sơn
Nghệ sĩ: Mỹ Tiên



Tân nhạc:
Trở về làng quê bao tháng năm xa xôi cách biệt
Trên từng lối mòn, hàng tre xưa nay đã già nua
Tìm lại mẹ yêu nơi làng quê
Tháng năm ngóng chờ mong người con
Đã lâu lắm rồi không về thăm mẹ già nơi chốn xưa.

Ngược dòng thời gian bao dấu yêu xa xưa trở về
Nhớ hoài năm nào, mẹ gian nan dãi nắng dầm sương
Nhọc nhằn chăm lo cho đàn con
Miếng ăn giấc ngủ từng đêm
Những khi gió lạnh bên nhà tranh nghèo ấm êm tình thương.

À ơi, tiếng võng đong đưa chiều mưa mẹ ru con ngủ,
Con hời, con ngủ cho ngoan
Ngọt ngào tiếng ru ầu ơ
Như vẫn còn đây trong lòng con
giờ này mẹ ơi, biết tìm mẹ ở đâu?

Vọng cổ:
Câu 1:

Suốt chặng đường xa trên chiếc xe đò vượt qua từng cây số.
Bánh vẫn lăn nhanh sao lòng còn thấy chậm vì sớm mong gặp lại đấng… sanh… thành.
Ngước nhìn dáng mẹ thân yêu trong giấc ngủ yên lành.
Trên chiếc võng đong đưa kẻo kẹt,
mẹ từng nằm ru giấc cho con.
Ầu ơ gió mùa thu mẹ ru con ngủ,
năm canh chày thức đủ vừa năm.
Giăng mùng ươm muỗi cho tằm,
lụng đụng suốt đêm ngày nằm chưa nóng chiếu.

Câu 2:

Mẹ lo trồng đậu tưới tiêu,
ba đi soi ếch, nhái bầu, chàng hiu(1).

Mẹ ngồi vá lưới đan lờ(2),
ba lo sửa lại bờ rào vẹo xiêu.
“Đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn”,
câu hát ôi sao tắm đượm ân tình.
Dãi nắng dầm sương ba nhóm bệnh liệt trên giường.


Trăng Thu Dạ Khúc 

Đường vô nghĩa trang gập gềnh.
Ba đi không còn trở lại.
Hàng lau gió lay xạc xào.
Nỉ non côn trùng tấu nhạc.
Mẹ trông đèn lặng nhìn hình ba.
Để mặt dòng nước mắt tuôn ra.

(Về vọng cổ - dứt Xang 32 - Câu 2)
Sợ phá giấc côn không dám lên tiếng khóc,
giờ lưng mẹ thêm còng tóc đã nhạt màu đen.

Trăng Thu Dạ Khúc 

Buổi tiễn con lên đường, môi già run run không nói nên câu.
Con ráng giữ gìn, thân gái một mình.
Thành đô trăm lối cạm bẫy buông lơi.
Nắng che mưa đậy coi chừng ngựa xe bướm ong.
Qua nhịp cầu tre, dắt tay không rời.
Con đi trường học, trường đời mẹ đi lẻ loi.

(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)

Câu 6:

Giờ lặng nhìn rào cây mái lá,
cỏ non chặn lối mẹ xa con rồi.
Còn cha còn mẹ thì hơn,
mất cha mất mẹ như đàn đứt dây.
Mẹ tôi tóc bạc vai gầy,
áo cơm tuy thiếu nhưng đầy tình thương./.