13 tháng 10, 2024

VTM 156_Thăm lại trường xưa_Nguyễn Cang


Trung Học Tây ninh 1960

Xướng:


Thăm lại trường xưa

Hôm nay trở lại viếng trường xưa
Lối cũ quanh co mất dấu ưa
Hoa phượng cành nho đang nở rộ
Tường vôi mái ngói đã hoang sơ
Thương màu áo trắng tung tăng giỡn
Nhớ mảnh vai gầy yểu điệu đưa
Cổng khép im lìm treo bảng hiệu
Thầy cô bạn hữu bóng xa mờ!
Nguyễn Cang
Oct. 01, 2024

Họa 1:

Nhớ trường xưa

Nhớ mãi trường quê một thuở xưa,
Chứa chan kỷ niệm suốt đời ưa,
Thương sân ngập nước cơn mưa lớn,
Yêu tiếng ráp vần buổi học sơ.
Nắng giọi trưa hè ve rả rích,
Gió lay cành phượng bóng đong đưa.
Đêm đêm hồn mộng về nơi ấy,
Ký ức bao năm vẫn chẳng mờ.
Minh Tâm

Họa 2:

Trường xưa bạn cũ

Mấy chục năm rồi biệt chốn xưa,
Thăm ngôi trường cũ thấy mà ưa,
Sân trong gốc phượng hoa rơi ngập
Cửa trước đường mòn sỏi phủ sơ
Những mái tóc huyền bờ vai thả,
Đôi tà áo trắng gót hài đưa.
Tan hàng tản mát đi trăm nẻo,
Cảnh đấy người đâu mắt lệ mờ.

Mỹ Ngọc
Nov. 1, 2024.

Họa 3:

Ngoại  tôi

Ngồi nghe ngoại kể chuyện đời xưa
Chăm chú say mê quá đỗi ưa
Thích thú đoạn nào con khoái trá
Cho dù cốt truyện thật đơn sơ
Ngoại đi xa thẳm, ai đùa giỡn
Con thẫn thờ ngồi, ngóng gió đưa
Bài học ngụ ngôn còn hữu hiệu
Bóng hình của Ngoại chẳng phai mờ
THT

Họa 4:

Trường xưa

Nhớ đến ngôi trường của thuở xưa
Đồng không mong quạnh chẳng ai ưa
Học trò nhẫn nại theo ngày tháng
Ký ức mơ hồ buổi tối sơ
Về lại nơi này sao chạnh nhớ
Cuộc đời trầm bổng tựa đu đưa
Thời gian đi mãi không quay ngược
Hình ảnh trên sân khó xóa mờ

PTL
Oct. 2024
tối sơ 最初: ban đầu

Họa 5:

Trường Xưa

Trở lại ngôi trường một thuở xưa
Con đường ngày ấy đã quen ưa
Không gian thay đổi buồn da diết
Tiếc nuối thời gian buổi gặp sơ
Thầm kín thơ ngây đầy quyến luyến
Mơ hồ sâu lắng mãi đong đưa
Tiếc thay kỷ niệm thời niên thiếu
Thoáng chốc trôi nhanh đã nhạt mờ

Hương Lệ Oanh VA 

Họa 6:

Cảnh cũ người xưa      

Trở lại quê nhà nhớ dấu xưa
Nhìn quanh lối cũ thấy càng ưa
Bến ngang rộn rã giăng hoa cưới
Thuyền dọc lững lờ ánh nguyệt sơ
Người đã bao lâu về chốn ấy
Cảnh còn đậm nét luyến ngày đưa
Mùa hè cuối cấp anh xa xứ
Em cũng lên xe. Kỷ niệm mờ?
TQ

1. Tân nhạc:

Về lại mái trường xưa
Sáng tác: PhanTrọng Đô
Ca sĩ: Ngọc Hà




Bao năm [Em] rồi về thăm mái trường [G] xưa
Để tìm [D] lại vùng trời kỷ [Em] niệm
Nơi sân trường cành phượng hồng tươi [Am] thắm
Em lật [Bm] tìm trong ký ức tuổi [Em] thơ

.Hôm nay [Em] về niềm vui hơn trong [Am] mơ
Gặp thầy [D] cô và những người bạn [G] cũ
Về trong [Am] em bao nỗi niềm ấp [C] ủ
Mái trường [D] xưa yêu [Bm] mến thân [Em] thương.
Ngày ra [Em] trường mỗi đứa một [Am] phương
Tìm hạnh [D] phúc giữa trường đời rộng [G] lớn
Chúng em [C] nhớ lời thầy cô hôm [Am] sớm
Để thành [Bm] công biển học thật vô [Em] bờ.

Em biết [Em] rằng trong những sáng tinh [Am] mơ
Thầy cô [D] vẫn miệt mài trang giáo [G] án
Với mái [C] trường đi cùng năm [Am] tháng
Lái con [Bm] đò tri thức giữa thời [Em] gian.

* Và giờ [Em] đây bao kỷ niệm ngập [Am] tràn
Em tìm [D] lại giữa dòng đời vội [G] vã
Nhớ sân [C] trường những trưa hè êm [G] ả
Ơn thầy [Bm] cô em khắc mãi trong [Em] tim.

2. Cổ nhạc:
Nguồn; https://www.youtube.com/watch?v=z07qgRTYw1k&list=RDz07qgRTYw1k&start_radio=1


Về lại trường xưa 

Sáng tác: Phạm Văn Đằng
Nghệ sĩ: Lê Diệu Hiền


Trăng thu dạ khúc:
Nắng... nắng lên chiếu rọi chân trời quê hương sáng tươi
Rộn rã tiếng cười, vui bước đến trường
Từng trang sách mới tươi hướng tương lai
Thầy cô giảng dạy bao lời thiêng liêng tim khắc ghi
Ngôi trường thân thương. Ươm giống cây đời
Để mai quê mẹ, cây đời vươn cao biếc xanh...

Vọng cổ

Câu 1:
Mỗi buổi bình minh khi ánh hồng dương rạng ngời chiếu rọi. Sân trường trở nên từng bừng nhôn nhịp nghe xa xa vang vọng tiếng ai cười..... Những sinh viên với gương mặt rạng ngời..... Đang vội vã bước chân vào lớp, để nghe cô thầy giảng bài học mới hôm nay. Bài học mở đường đi tới tương lai, để ngày mai đây khi rời xa trường cũ. Những con người của thế hệ hôm nay, sẽ đi đến mọi miền dựng xây Tổ Quốc....

Câu 2:
Mái ngói hồng tươi vươn mình trong nắng mới, đẹp biết bao nhiêu một góc quê mình.... Ngôi trường thân thương chan chứa ân tình..... Những tình cảm ngọt ngào sâu lắng, của cô thầy dành tặng chúng ta. Ngày qua ngày ta được lớn khôn thêm, bởi có thầy cô nhiệt tình giảng dạy. Dù kẻ sang sông không bao giờ trở lại, nhưng người đưa đò vẫn cần mẫn đôi tay.....


Về đây, nghe niềm xuyến xao dâng trào
Lớp cũ trường xưa, vẫn còn vấn vươn bao tình
Nầy đây hàng cây phương vĩ nghiêng mình trước sân
Như đón chào ai chốn xa bước chân về thăm
Nhớ ơn cô thầy đã không màng bao gian khó
Chắc đôi tay chèo để đưa bao người qua sông...

Câu 5:
Về lại trường xưa nghe hồn xao xuyến. Dù đã bao năm xa rời chốn cũ nhưng mái trường xưa màu ngói vẫn tươi hồng.... Bao kỷ niệm thân thương còn in đậm trong lòng..... Nhớ làm sao thầy cô năm cũ, đã mở đường đưa ta tới tương lai. Năm tháng trôi dần màu tóc đã nhạt phai, nhưng nhiệt huyết trong tim vẫn dạt dào tuôn chảy. Gian khó bao nhiêu thầy cô vẫn không ngần ngại, dâng trọn tuổi xuân cho sự nghiệp trồng người.....


Câu 6:
Lý qua cầu: 

Trường xưa lưu dấu bao ân tình
Nơi này chốn cũ tôi về thăm thương nhớ mênh mang
Từng lời yêu thương của thầy cô vẫn vang bên đời
Dù mai đây có ra đi ngàn trùng xa cách
Ân nghĩa thầy cô ngàn năm xin mãi luôn gìn giữ bên lòng

(Về Vọng cổ) Về lại trường xưa bồi hồi bao cảm xúc, kỷ niệm hôm nao sống lại trong hồn..... Tiếng trống trường rộn rã vang lên, chân bịn rịn tôi rời xa trường cũ. Ngày mai đây giữa dòng đời xuôi ngược, tôi vẫn nhớ cô thầy nơi mái trường xưa...