Xướng:
Vào thu
Trời trở lạnh chim cu ngừng tiếng gáy
Tuổi vào thu chân bước thiếu vững vàng
Nhưng tiếng cười giọng nói vẫn oang oang
Như chứng tỏ ta đây còn sung mãn
Cà phê nóng mỗi ngày vào buổi sáng
Hương đậm đà giúp não nuột tiêu tan
Nhịp trái tim đã trở lại rộn ràng
Quên tất cả nhọc nhằn ngày tháng cũ
Đứng lặng lẽ bên hồ nhìn liễu rũ
Man mác buồn vang vọng tiếng mẹ ru
Cảnh mùa thu nhìn thấy đám sương mù
Thầm nghĩ đến bạn bè nơi đất Việt
THT
Họa 1:
Khi thu đến không nghe gà rừng gáy
PTL
Sương Thu
Cuối thu
Khi thu đến không nghe gà rừng gáy
Ở khắp nơi chỉ thấy có lá vàng
Vắng tiếng chim
ruồi đuổi bạn kêu oang
Nhưng cuộc sống
tha hương đầy viên mãn
Như thường nhật buổi trưa trời tỏa sáng
Nâng ly trà nhìn
cục đá rả tan
Đời ly hương rạng rỡ quá rõ ràng
Sao vẫn nhớ tháng
ngày nơi quê cũ
Nhìn cây cảnh hôm
nay sao ủ rũ
Gió lao xao như
giọng điệu lời ru
Thấy quê hương
sao quá đỗi mịt mù
Đau xót quá cho người con nước Việt
PTLHọa 2:
Trong tiềm thức bổng nghe tiếng gà gáy
Chợt tỉnh trông xa một dãy lụa vàng
Thoáng nghe đâu đây tiếng nhạn kêu oang
Như báo hiệu thu tàn chưa thỏa mãn
Sương thu lạnh vào lúc trời hừng sáng
Nhẹ gánh tương tư hết hợp lại tan
Sột soạt chân nai đạp lá chàng ràng
Chợt nhớ đến nỗi buồn ngày tháng cũ
Hồn trong sáng thơ ngây đầy quyến rũ
Bài hát dư âm thánh thoát lời ru
Ẩn hiện xa xôi từng áng mây mù
Dòng máu Lạc Hồng muôn đời nước Việt
Hương Lệ Oanh VA
Dec.03,2024
* (Bài hát Dư Âm của Ns Cung Tiến)
Họa 3:
Vọng cố hương
Trăng dần nhạt canh năm gà xóm gáy,
Đã có người ra ruộng lúa chín vàng,
Dân làng vui làm việc nói cười oang,
Từng bó thóc gánh về lòng thỏa mãn.
Mặt trời mọc chân trời đang lóe sáng,
Gió hiu hiu thảm cỏ giọt sương tan,
Mấy chú chim ríu rít đã ra ràng,
Đoàn mục tử lưng trâu manh áo cũ.
Hàng dương liễu ven sông buông tóc rũ,
Bến đò ngang cô lái hát hò ru.
Cánh bèo trôi theo nước tới xa mù,
Ngơ ngẩn vọng, cố hương, đâu nước Việt !!!!
Mỹ Ngọc
Họa 4:
Đầu hôm gà gáy *
Vừa chợp tối gà xóm trên lại gáy
Chuyện này thôi sao có vẻ vội vàng
Là ai đâymà tiếng dục ầm oang
Đời con gái... Không kiêng dè, tự mãn
Chuyện này thôi sao có vẻ vội vàng
Là ai đâymà tiếng dục ầm oang
Đời con gái... Không kiêng dè, tự mãn
Phiên chợ sớm râm ran từ canh sáng
Tiểu thư ông quan lớn phỏng bằng tan **
Đóng đinh rồi coi như thể buộc ràng
Tương lai đã gán bằng câu chuyện cũ
Kể từ đó đông phòng tơ lụa rũ
Cỗng then cài văng vẳng tiếng hò ru..
Giọng gà kia xuyên thấu lớp mây mù
Em xóm dưới... Tủi thân cô gái Việt.
Dec.05, 2024
TQ
Họa 5:
Thu xưa
Mùa thu tới dế mèm thôi tiếng gáy
Đồng ruộng xanh trải thảm cánh hoa vàng
Đêm mưa buồn tiếng ếch nhái uyềnh oang
Rằm tháng bảy vầng trăng tròn viên mãn
Trời cuối hạ bình minh lên ánh sángLũ học trò rộn rã trống trường tan
Bác nông phu hăm hở bước rềnh ràng
Nghe nuối tiếc thanh bình sông bến cũ
Ta lặng ngắm quê nhà buồn ủ rũ
Tai như nghe tiếng hát mẹ hiền ru
Nhìn xa xôi mắt ướt đẫm sa mù
Thương người ở lại, khổ đau dân Việt!
Nguyễn Cang
Dec. 02, 2025
Họa 6:
Thu Cảm
Trời chửa sáng cớ sao gà vội gáy,
Chuyển tiết thu lá khô nhựa úa vàng,
Mưa rì rào tiếng ếch nhái uềnh oang,
Những tín hiệu báo thu sang hạ mãn.
E ấp cười hoa đợi hạt sương tan,
Bướm vờn quanh tô thêm sắc rỡ ràng,
Cành nguyệt quới còn thoảng hương đêm cũ.
Ngoài ngõ vắng liễu mong manh lá rũ
Gió khẽ đưa văng vẵng những lời ru,
Tuổi thơ xưa dầu xa khuất mịt mù,
Vẫn thắm đượm hồn quê non nước Việt.
Minh Tâm
1. Tân nhạc: Thu quyến rũ
Sáng tác: Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Ca sĩ: Ánh Tuyết
2. Cổ nhạc:
Em là mây trắng mùa thu
Anh đi vào lớp bụi mù đang bay
Cổng trường rẽ lối chia hai
Đành thương cho quãng đường dài anh đi
(Thu An)
MÂY TRẮNG MÙA THU
Soạn giả:Thu An
Trình bày : Tấn tài & Ngọc Giàu
Thơ:
Nam:
Trời cao mây trắng mùa thu nhẹ
Đất lạnh tan màu nét cỏ hoa
Bắt từng cánh điệp bay trong gió
Như nhặt cho lòng mộng ái ân.
Nhạc:
Nữ:
Mây bay mây bay, mây bay mây bay.
Trên trời xanh lơ
Mây bay trên trời ung dung
Mây trắng mùa thu.
Mây bay lơ thơ, nhẹ vương tà áo
Mây trắng mùa thu không trắng không mờ đẹp như mơ.
VONG CỔ:
Câu 1:
Nam: Đếm áo em bay lướt qua bờ cỏ giống như hình ảnh áng mây thu mà anh đợi anh... chờ. (-)(-) Để nói em nghe câu chuyện tình yêu trong lứa tuổi học trò. (+) Vì anh đã thương em thầm lặng từ lúc bãi trường rồi hai đứa hai nơi. (SL) Em thì vào đổi lớp học thêm, anh nghèo túng lo đi làm nuôi mẹ. Kể từ đó anh không còn dịp thấy em, nên chờ đợi trước cổng trường mong sao gặp nhau giây lát.
Thơ:
Nữ:
Em đến cổng trường anh đến sở
Đi về một lượt hai đường riêng
Nếu anh bỏ sở, em thôi học
Mới còn mong gặp để hàn huyên.
Câu 2:
Nam:
Anh cũng biết không còn mong chi gặp nữa, kể từ khi anh đã ra đi rời bỏ sân trường. (-)(-) Chính anh cũng không hay rằng anh phải nghĩ học nữa chừng. (+) Nên mùa hè trước không kịp nói lời từ giã với người bạn học trò mà anh mến anh thương. (SL) Ân hận kia dằn vặt mãi con tim, thằng học trò cũ đã dở dang đường học vấn. Hiện giờ đây anh thành người ngoại cuộc, đứng bên lề mơ ước chuyện đời xưa.
Ngâm:
Nữ:
Từng cánh điệp rơi trên cỏ úa
Đếm ngày đếm tháng hiệp rồi tan
Mùi thơm giấy mực gây thương nhớ...
Nam:
Nhớ buổi chia lìa trong tiếng vang.
Câu 4:
Nữ:
Anh nhớ anh thương vì chuyện yêu đương tuổi trẻ, còn em lại nhớ thương vì nghĩa nặng tình sâu trong mấy năm cùng học chung... thầy. (-)(-) Tuổi trẻ thơ ngây em chỉ còn biết lo đèn sách dồi mài. (+) Anh nên nhắc chuyện nhảy vòng đánh đáo, hay giúp đỡ nhau những bài học khó khăn. (SL) Đối với em đó là nghĩa là ơn, là tình cảm không bao giờ phai nhạt. Hãy dành nhớ thương cho những gì cao đẹp, mà hai ta đã học được ở nhà trường.
Thơ:
Nam:
Mùi mực học trò còn vấy áo
Hồn thơ bị vướng bụi rồi chăng?
Bâng khuâng mơ mộng điều mây gió
Anh bước vội vàng hơn tuổi xuân.
Câu 5:
Nữ: Nói tuổi xuân vẫn còn không đủ nghĩa, bằng hai tiếng thơ ngây chưa học chữ làm người. (-)(-) Từ cổng trường ra anh vội vã bước vào đời. (+) Chân khập khểnh mắt còn ngờ nghệch, sao lại để lòng nghĩ tới chuyện tình yêu. (SL) Tuổi chúng ta trong sáng tợ mây thu, đừng để gợn bụi đời nhơ bẩn. Hãy nhìn lên trời cao đất rộng và nghiêng tai nghe tiếng súng sa trường.
Thơ:
Nam:
Anh nghe rồi chuyển rung mặt đất,
Một niềm thương ray rứt dâng lên.
Tình yêu anh dù còn dù mất,
Phải nằm trong mũi đạn đường tên.
Câu 6:
Nữ: Đó mới là tình yêu thanh cao tinh khiết, đang mở đầu nhen nhúm giữa tuổi thơ. Mọi ước mơ chỉ là ảo tưởng nếu để tâm hồn hoài vọng viễn vông. Đường mênh mông mặt đất cũng mênh mông chứ không hẹp như học đường bé nhỏ. Cuộc đời ta như Trường Sơn, Nam Hải chứ không phải phất phơ như tà áo hoc trò. (SL)
Em là mây trắng mùa thu
Anh đi vào lớp bụi mù đang bay
Cổng trường rẽ lối chia hai
Đành thương cho quãng đường dài anh đi.