Xướng:
Hồn
lạnh
Lệ sầu khép kín bờ mi
Hồn anh rộng mở bốn bề không gian
Đông về lạnh buốt tâm can
Lá rơi thềm vắng ngỡ ngàng chinh phu
Lối xưa phủ trắng sương mù
Chiều nghiêng bóng nhỏ nhấp nhô trang đài
Hoàng hôn rớt nhẹ vào tay
Để anh ôm trọn bờ vai muộn phiền !
Nguyễn Cang
Dec. 01, 2024
Hồn anh rộng mở bốn bề không gian
Đông về lạnh buốt tâm can
Lá rơi thềm vắng ngỡ ngàng chinh phu
Lối xưa phủ trắng sương mù
Chiều nghiêng bóng nhỏ nhấp nhô trang đài
Hoàng hôn rớt nhẹ vào tay
Để anh ôm trọn bờ vai muộn phiền !
Nguyễn Cang
Dec. 01, 2024
Họa 1:
Đường trần
Khóc cười thấm ướt hàng
mi,
Trăm năm mắt lệ vỗ về nhân gian.
Buồn vui đầy ắp tâm can,
Lắm phen nổi sóng lỡ làng công phu.
Ngoảnh trông thấp thoáng xa mù
Cồn dâu hoá bể lô nhô thạch đài.
Nghiệp duyên tiền kiếp đầy tay,
Chất chồng nặng trĩu đôi vai ưu phiền.
Minh Tâm
Trăm năm mắt lệ vỗ về nhân gian.
Buồn vui đầy ắp tâm can,
Lắm phen nổi sóng lỡ làng công phu.
Ngoảnh trông thấp thoáng xa mù
Cồn dâu hoá bể lô nhô thạch đài.
Nghiệp duyên tiền kiếp đầy tay,
Chất chồng nặng trĩu đôi vai ưu phiền.
Minh Tâm
Hồn
lỡ
Một phen sống mái cùng mi
Tung chiêu quyết đấu với bề quân gian
Hận thù tận đáy tâm can
Diệt loài quỷ đỏ ngỡ ngàng phàm phu
Bọn nầy có mắt như mù
Tạo dân cuộc sống lô nhô đọa đài
Những điều nghịch nhỉ quá tay
Từ nay dẹp bọn bá vai làm phiền
THT
Trần ai chỉ có thiên can
Tung chiêu quyết đấu với bề quân gian
Hận thù tận đáy tâm can
Diệt loài quỷ đỏ ngỡ ngàng phàm phu
Bọn nầy có mắt như mù
Tạo dân cuộc sống lô nhô đọa đài
Những điều nghịch nhỉ quá tay
Từ nay dẹp bọn bá vai làm phiền
THT
Họa 3:
Trần
ai
Những ngày thấm lệ ướt mi
Nhìn quanh khốn khổ trăm bề nhân gianTrần ai chỉ có thiên can
Trên đời nhiều chuyện ngỡ ngàng cuồng phu
Truân chuyên quá đổi mịt mù
Ước mơ hội ngộ lô nhô huynh đài
Cùng nhau nâng chén đưa tay
Tạo nên chổ dựa đôi vai lúc phiền
PTL
thiên can 天干: mười can gồm có: giáp 甲, ất 乙, bính 丙, đinh 丁, mậu 戊, kỉ 己, canh 庚, tân 辛, nhâm 壬, quý 癸
Truân chuyên quá đổi mịt mù
Ước mơ hội ngộ lô nhô huynh đài
Cùng nhau nâng chén đưa tay
Tạo nên chổ dựa đôi vai lúc phiền
PTL
thiên can 天干: mười can gồm có: giáp 甲, ất 乙, bính 丙, đinh 丁, mậu 戊, kỉ 己, canh 庚, tân 辛, nhâm 壬, quý 癸
cuồng phu 狂夫: Người có hành vi phóng đãng, không câu nệ tiểu tiết.
huynh đài 兄臺: Tiếng bạn bè tôn xưng với nhau
Không là mơ
Họa 4:
Đôi Mắt
Long lanh ánh mắt hàng mi
Thoạt nhìn trong sáng theo bề thời gian
Khiến người sủng ái tâm can
Ngày đêm mơ ước ngỡ ngàng trượng phu
Bổng dưng có đám mây mù
Xa rời ký ức nhấp nhô trang đài
Ngây ngô tay nắm bàn tay
Ghi vào kỷ niệm đôi vai ưu phiền
Thoạt nhìn trong sáng theo bề thời gian
Khiến người sủng ái tâm can
Ngày đêm mơ ước ngỡ ngàng trượng phu
Bổng dưng có đám mây mù
Xa rời ký ức nhấp nhô trang đài
Ngây ngô tay nắm bàn tay
Ghi vào kỷ niệm đôi vai ưu phiền
Hương
Lệ Oanh VA
Jan, 18.2025Họa 5:
Người xa ngăn lệ tràn mi
Cho người ở lại yên bề thời gian
Tình trong khắc dạ gìn can
Nghĩa ngoài sao nỡ nghềnh ngàng công phu
Đường mây diệu vợi sa mù
Dáng xưa thấp thỏm lô nhô vọng đài
Hoàng hôn mờ nét đôi tay
Trăng lên soi bóng nghiêng vai rũ phiền!
TQ
Tình trong khắc dạ gìn can
Nghĩa ngoài sao nỡ nghềnh ngàng công phu
Đường mây diệu vợi sa mù
Dáng xưa thấp thỏm lô nhô vọng đài
Hoàng hôn mờ nét đôi tay
Trăng lên soi bóng nghiêng vai rũ phiền!
TQ
Jan. 19, 2025
Họa 6:
Đông sầu
Mỗi mùa đông tới ướt
mi,
Cảnh buồn lá rụng bộn bề trần gian.
Tuyết rơi buốt thấu tim can,
Bên song cô phụ ngơ ngàng vọng phu.
Chân trời mây tím mịt mù,
Hoa mai chưa nở lô nhô nụ đài.
Nhớ xưa ấm áp vòng tay,
Đông sầu gẫy gánh oằn vai u phiền.
Mỹ Ngọc
Jan. 23, 2025.
Cảnh buồn lá rụng bộn bề trần gian.
Tuyết rơi buốt thấu tim can,
Bên song cô phụ ngơ ngàng vọng phu.
Chân trời mây tím mịt mù,
Hoa mai chưa nở lô nhô nụ đài.
Nhớ xưa ấm áp vòng tay,
Đông sầu gẫy gánh oằn vai u phiền.
Mỹ Ngọc
Jan. 23, 2025.
1. Tân nhạc: Dĩ vãng buồn
Sáng tác: Nguyễn Ngọc Thạch
Ca sĩ: Mạnh Quỳnh
Nguồn: https://youtu.be/rgOriAJa4u0
1. Chuyện ngày [C] xưa em duyên dáng mộng mơ
Cánh hoa đang [G] nở đời đẹp như bài [C] thơ
Một thời để [F] nhớ ghi lại bao kỷ [Em] niệm
Dệt nhiều mộng [G7] ước như cánh chim bay ngàn [C] phương
2. Chuyện đời [C] tôi bao năm sống nỗi trôi
Lỡ quen một [G] người tình đầu tiên vừa [C] chớm
Buồn thì chỉ [F] biết mong gặp trông mộng [Em] nhỏ
Hẹn hò rồi [G7] dắt nhau đến vui chốn thần [C] tiên
ÐK: Anh đưa em [F] về miền Nha Trang sóng [C] ngàn
[G] Biển xanh lơ chiều [Am] nắng hay [F] Ðà Lạt sương [G] mù
Hà Tiên sầu [C] lắng, chiều Tây Ðô gió [Dm] hiền hòa
Con sông buồn đứng [G7] nhìn hai trái tim hai bến [C] bờ
3. Ðường tình [C] yêu ngây thơ lắm mộng mơ
Mất đi trong [G] đời để lại bao buồn [C] nhớ
Một ngày nào [F] đó khi gặp trong tình [Em] cờ
Hỏi người còn [G7] nhớ đâu biết tôi vẫn còn [C] mơ
2. Tân cổ giao duyên: Thương hoài ngàn năm
Tân Nhạc: Phạm Mạnh Cương
Lời Vọng Cổ: Viễn Châu
Nghệ sĩ: Ngọc Diễm
Nguồn: https://youtu.be/-K8q1jUPpZc
Tân Nhạc:
Ngàn năm thương hoài một bóng hình ai.
Tình đã khơi rồi mộng khó nhạt phai.
Trăng khuyết rồi có khi đầy.
Ngăn cách rồi cũng xum vầy.
Mây bay bay hoài ngàn năm.
Lòng như con thuyền đỗ bến tình yêu.
Ngại gió mưa nhiều thuyền vẫn còn neo.
Ai đó dù có hững hờ.
Ai đó dù đã âm thầm.
Ra đi… ôm trọn niềm thương.
Vọng Cổ:
Câu 1:
Mấy lá tâm thư xin gởi trao ai nơi miền xa xứ lạ.
Buổi ấy chia tay như vầng mây không định hướng khi bóng người đi khuất dạng dưới… sương… mù.
Dõi mắt nhìn theo với đôi mắt lệ mờ.
Hỏi gió gió bay, hỏi hoa hoa rụng,
hỏi bạn tình thì bạn tình đã lạc lõng ngàn phương.
Nửa khuya rồi em còn thắp mấy tuần hương,
khi nghe từ xa vọng lại tiếng chuông chùa.
Em nguyện cầu cho chim nhớ rừng xưa,
cho kẻ ly hương mau trở về bến cũ.
Câu 2:
Mấy bận tàn thu mấy mùa lá rụng,
em vẫn buông neo chờ đợi khách giang hồ.
Hương sắc phôi pha bởi năm tháng đợi chờ.
Hỡi kẻ ra đi nơi ven trời góc biển,
hướng nẻo quê nhà có thấy lạnh hồn quê.
Ai nỡ để mình năm tháng phải bơ vơ,
nhìn lá rụng ngậm ngùi bao nỗi nhớ.
Nước chảy mây trôi, gió đùa sóng vỗ,
chẳng xót thương dùm thân phận cánh bèo trôi.
Tân Nhạc:
Thương hoài ôi ngàn năm còn đó.
Đá mòn mà tình có mòn đâu.
Tình đầu là tình cuối người ơi.
Suốt đời mình nguyện cầu lứa đôi.
Thời gian âm thầm như nước về khơi.
Lòng trót yêu người tình khó đổi thay.
Hoa thắm rồi có khi tàn, tình ấy chỉ đến một lần.
Tâm tư thương hoài ngàn năm.
Câu 5:
Nghe tiếng chuông ngân em ngỡ mình đang quỳ nơi chánh điện.
Chắp hai tay âm thầm khấn nguyện cho tâm tư thôi nhớ nhung kỷ niệm buổi… ban… đầu.
Tóc rối từng đêm rủ rượi trắng canh sầu.
Hỡi chiếc thuyền đời trôi về nơi vô định,
đã đưa người lữ khách dạt về đâu.
Ngồi một mình lẻ bóng suốt canh thâu,
em đọc lại mấy dòng thơ cũ.
Trong khi anh đang ruổi bước trên nẻo đường mưa gió, như một vầng mây trôi dạt cuối chân trời.
Câu 6:
Anh đi rồi như lá thu xa rừng thẳm,
như một con thuyền bỏ bến ngược trường giang.
Có bao giờ anh nhớ tiếng hát môi em,
và đêm tao ngộ dưới con đò bên ánh lửa.
Giờ đây nơi bến cũ chơ vơ cành nghiêng lá đổ,
mỏi mắt mong chờ môi nhạt màu son.
Thu tàn trời sắp sang đông,
trời đông ủ dột gió đông lạnh lùng.
Tiếng sáo mơ hồ ai trỗi khúc thê lương,
theo những chiếc lá vàng bay trước gió.
Anh đi góc biển ven trời,
đâu biết một người thương nhớ đến ngàn năm.