Thu tàn
Thu tàn đông đến lá vàng tươi
Lũ lượt xa bay đến khắp trời
Mây xám lững lờ trên đỉnh núi
Lá khô đầy dẫy dưới chân đồi
Ngậm ngùi cổ thụ cành trơ trụi
Thương tiếc hành trình lá rụng rơi
Định luật tuần hoàn sao tránh được
Trầm tư khoắc khoải cảnh đương thời
PTL
2023
Họa 1:
Thu về
Mỗi độ thu về lá thắm tươi
Người xưa xa thẳm cuối chân trời
Chiều về nắng dọi pha màu úa
Thu đến thu đi dưới ngọn đồi
Nuối tiếc mùa thu vừa mới chết
Ngậm ngùi chiếc lá vạn lần rơi
Đời người đếm được bao mùa lá
Lưu luyến xa xưa của một thời
Hương Lệ Oanh VA
Dec. 15, 2024
Mỗi độ thu về lá thắm tươi
Người xưa xa thẳm cuối chân trời
Chiều về nắng dọi pha màu úa
Thu đến thu đi dưới ngọn đồi
Nuối tiếc mùa thu vừa mới chết
Ngậm ngùi chiếc lá vạn lần rơi
Đời người đếm được bao mùa lá
Lưu luyến xa xưa của một thời
Hương Lệ Oanh VA
Dec. 15, 2024
Họa 2:
Em mùa thu
Cảnh tượng rừng thu ửng sắc tươi
Hoàng hôn mây tím phủ lưng trời
Chim trời mỏi cánh bay ngang núi
Mây trắng xây thành tận đỉnh đồi
Khắc khoải chiều hôm ai đứng đợi
Đêm trường lạnh buốt lá vàng rơi
Người đi xa thẳm chiều thu ấy
Để lại sầu thương của một thời
Nguyễn Cang
Dec. 16, 2024
Hoàng hôn mây tím phủ lưng trời
Chim trời mỏi cánh bay ngang núi
Mây trắng xây thành tận đỉnh đồi
Khắc khoải chiều hôm ai đứng đợi
Đêm trường lạnh buốt lá vàng rơi
Người đi xa thẳm chiều thu ấy
Để lại sầu thương của một thời
Nguyễn Cang
Dec. 16, 2024
Họa 3:
Còn đâu
Ngày ấy quê
tôi rợp thắm tươi
Toả hương thơm ngát khắp phương trời
Chim bay tha thiết bên sườn núi
Bướm lượn xôn xao lưng lửng đồi
Cảnh cũ mến thương không thấy nữa
Ngắm nhìn thực
tại lệ trào rơi
Ai làm đất nước tôi tan rã
Có phải do hồng quỷ hiện thời
Toả hương thơm ngát khắp phương trời
Chim bay tha thiết bên sườn núi
Bướm lượn xôn xao lưng lửng đồi
Cảnh cũ mến thương không thấy nữa
THT
Họa 4:
Giao mùa
Giao thời thảo mộc thẫm xanh tươi
Cánh nhạn vờn bay giữa cảnh trời
Nắng tỏ soi đường mây lững núi
Sông dài cuộn dẫy nước quanh đồi
Giao mùa nóng lạnh tùy duyên khởi
Gặp lúc vàng xanh cũng thể rơi
Có phải thu tàn đông vội tới
Nhìn sao thấu được những cơ thời
Dec. 16, 2024
TQ
Cánh nhạn vờn bay giữa cảnh trời
Nắng tỏ soi đường mây lững núi
Sông dài cuộn dẫy nước quanh đồi
Giao mùa nóng lạnh tùy duyên khởi
Gặp lúc vàng xanh cũng thể rơi
Có phải thu tàn đông vội tới
Nhìn sao thấu được những cơ thời
Dec. 16, 2024
TQ
Họa 5:
Cuối thu
Lá đổ, hoa tàn cảnh hết tươi,
Cuối thu ảm đạm tím
bầu trời.
Mây giăng trắng bạc trên đầu núi,
Khói tỏa xanh lam dưới xóm đồi.
Bến vắng thuyền neo con nước chảy,
Bờ hoang liễu rủ giọt sương rơi..
Chỉ riêng dậu cúc đang đua nở,
Rực rỡ tung hương ngát một thời.
Mỹ Ngọc
Dec. 11, 2024.
Mây giăng trắng bạc trên đầu núi,
Khói tỏa xanh lam dưới xóm đồi.
Bến vắng thuyền neo con nước chảy,
Bờ hoang liễu rủ giọt sương rơi..
Chỉ riêng dậu cúc đang đua nở,
Rực rỡ tung hương ngát một thời.
Mỹ Ngọc
Dec. 11, 2024.
Họa 6:
Vào đông
Đông đến, còn đâu hoa thắm
tươi.
Sớm mai sương trắng xoá che trời.
Chén trà toả khói nồng hương vị,
Tơ nắng xuyên mây rạng núi đồi.
Gió lạnh lao xao khua tiếng rít,
Lá già hiu hắt đợi ngày rơi.
Nắng mưa ấm lạnh luôn dời đổi,
Quả đất vần xoay thuận chữ thời.
Minh Tâm
Sớm mai sương trắng xoá che trời.
Chén trà toả khói nồng hương vị,
Tơ nắng xuyên mây rạng núi đồi.
Gió lạnh lao xao khua tiếng rít,
Lá già hiu hắt đợi ngày rơi.
Nắng mưa ấm lạnh luôn dời đổi,
Quả đất vần xoay thuận chữ thời.
Minh Tâm
1. Tân nhạc: Mùa Thu chết
Sáng tác: Phạm Duy
Ca sĩ: Lệ Thu
Buồn Tàn Thu (Vọng Cổ)
Tân Nhạc: Văn Cao
Nhạc:
Nữ: Ai lướt đi ngoài sương gió. Không dừng chân đến, em bẽ bàng. Ôi vừa mới nghe em mơ ngày bước chân chàng.
Nam: Từ từ xa đường vắng.
Nữ: Em ngồi đan áo, lòng buồn vương vấn. Em thương nhớ chàng.
Nam: Đêm mùa thu chết. Nghe mùa thu đang rớt rơi theo lá vàng.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nữ: Chàng ơi tuấn mã bôn ba khuất dần sau rặng liễu. Thiếp ẵm con thơ nhìn theo gió ngựa mắt rưng rưng dòng lệ đẫm khăn… hồng. (-)(-) Khói lửa đao binh làm vợ phải xa chồng. (+) Trống trường thành lung lay bóng nguyệt, khói cam tuyền mờ mịt lẫn ngàn mây. (SL) Tiễn đưa nhau chưa cạn chén men cay, chàng đã xa xôi ngoài mấy dặm trường đình. Bụi quan hà che khuất bóng người đi, gió ngựa biên cương qua mấy hàng liễu rũ.
Câu 2:
Nam: Gối tuyết màn sương anh đi ngoài vạn lý, mũi đạn lằn tên vẫn vẹn chí anh hùng. (-)(-) Gối chiếc chăn đơn xót dạ kẻ cô phòng. (+) Trăng biên cương mờ soi rừng lá thấp, khoác chiến bào đắp lạnh giữa trời khuya. (SL) Nhạn lạc đàn gọi bạn dưới màn đêm, nghe thê thiết như tiếng lòng người cô phụ. Nhặt lá vàng rơi chép bài thơ tâm sự, mượn gió mang về người muôn dặm trời xa.
Nhạc:
Nữ: Người ơi còn biết em nhớ mong. Tình xưa còn đó xa xôi lòng. Nhờ bóng chim quyên, nhờ gió đưa duyên. Chim với gió bay về, chàng quên hết lời thề. Áo đan hết rồi, cố quên dáng người. Chàng ngày nao tìm đến, còn nhớ đêm xưa, kề má say sưa như nắng thắm hoa rừng, mùa thu chết bao lần. Thôi tình em đấy, như mùa thu chết rơi theo lá vàng.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Em ơi mượn cánh chim khuya mang dòng thơ nhỏ anh gởi gắm niềm thương trên nét chữ ân… tình. (-)(-) Trăng khuất từ lâu sau rừng núi mịt mùng. (+) Lấp lánh sao khuya trên khung trời rét mướt. Mộng chập chờn về mái lá buổi đoàn viên. (SL)
Nữ: Cánh nhạn lạc loài lẫn khuất trong sương, đang gọi bạn não nùng thê thiết quá.
Nam: Lá chết rừng thu bay đầy trước gió, có phải thư hồi âm của kẻ chốn cô phòng.
Nhạc:
Nữ: Người ơi còn biết em nhớ mong. Tình xưa còn đó xa xôi lòng. Nhờ bóng chim quyên, nhờ gió đưa duyên. Chim với gió bay về, chàng quên hết lời thề.
Câu 6:
Nữ: Dấu chàng theo lớp mây đưa, thiếp nhìn dáng núi ngẩn ngơ nỗi nhà. (SL)
Nam: Gối chiến bào nằm bên rặng liễu, đêm biên thùy lạnh lẽo quá em ơi.
Nữ: Mưa thu nhỏ giọt liên hồi, vắng bóng anh rồi em đan áo cho ai.