Du sơn Yên Tử
Non thiêng nức tiếng tự ngàn xưa.
Yên Tử mờ sương khắp bốn mùa.
Rừng trúc lung linh tơ nắng nhuộm,
Chùa đồng huyền ảo tiếng chuông đưa.
Mơ màng, cây cỏ dường say ngủ,
Lãng đãng, khói mây khéo cợt đùa.
Ngắm suối nguồn reo tâm tĩnh lặng,
Mặc bao suy thịnh nắng rồi mưa.
Minh Tâm
Họa 1:
Thăm Huế
Trở lại quê nhà phố cổ xưa
Hoàng cung tráng lệ biết bao mùa
Hương Giang tấp nập khách tình đến
Vỹ Dạ mơ màng điệu hát đưa
Vọng Cảnh Xuân về muôn lối gọi
Thuận An tiết lạnh sóng mây đùa
Thọ Xương Thiên Mụ bao đời đó *
An Cựu Ngự bình vẫn nắng mưa *
TQ
Aug. 16, 2925
Họa 4:
Thăm Huế
Trở lại quê nhà phố cổ xưa
Hoàng cung tráng lệ biết bao mùa
Hương Giang tấp nập khách tình đến
Vỹ Dạ mơ màng điệu hát đưa
Vọng Cảnh Xuân về muôn lối gọi
Thuận An tiết lạnh sóng mây đùa
Thọ Xương Thiên Mụ bao đời đó *
An Cựu Ngự bình vẫn nắng mưa *
TQ
Aug. 16, 2925
*Ghi chú: mượn ý từ câu ca địa phương: “
Núi Ngự Bình trước tròn sau méo
Sông An Cựu nắng đục mưa trong” **
Họa 2:
Thiền Phái Trúc Lâm
Thiền phái trúc lâm tự thuở xưa
Non thiêng Yên Tử đã bao mùa
Lâu đời cổ tự còn in bóng
Thánh thót chuông đồng vọng mãi đưa
Lịch sử vua Trần tu đắc đạo
Không gian khoảnh khắc gió mây đùa
Bao đời hậu thế còn ghi mãi
Cảnh đẹp thiên nhiên trãi gió mưa
Hương Lệ Oanh VA
Aug, 16.2025
Họa 3:
Trúc Lâm YênTử
竹 林 安 子
Yên Tử lừng danh tự thuở xưa
Vãng lai du khách viếng quanh mùa
Suốt thời Lê Nguyễn không phai nhạt
Trường phái Trúc lâm chẳng đẩy đưa
Nhường lại Anh Tông theo Phật pháp
Hương Vân tu luyện bất bông đùa
Trang nghiêm đất Bắc nơi Thiền giáo
Tấp nập người thăm lúc nắng mưa
Lê Nguyễn: Từ đời Lê cho đến đời Nguyễn
Vãng lai du khách viếng quanh mùa
Suốt thời Lê Nguyễn không phai nhạt
Trường phái Trúc lâm chẳng đẩy đưa
Nhường lại Anh Tông theo Phật pháp
Hương Vân tu luyện bất bông đùa
Trang nghiêm đất Bắc nơi Thiền giáo
Tấp nập người thăm lúc nắng mưa
PTL
Lê Nguyễn: Từ đời Lê cho đến đời Nguyễn
Hương Vân: pháp hiệu của Trần Nhân Tông năm 1299 khi đến Yên Tử.
Vua Trần Nhân Tông nhường ngôi cho con trai là Trần Thuyên (vua Trần Anh Tông) và xuất gia tu Phật
Họa 4:
Ta về chốn cũ viếng nhà xưa
Ruộng lúa vừa xong vụ cuối mùa
Khói tỏa un đồng con trẻ giỡn
Chiều rơi đợi gió sáo diều đưa
Cụ già tựa cửa chờ ai đến
Đứa bé đòi cơm lặng tiếng đùa
Lối nhỏ chiều nay sao vắng quá
Nghe lòng nặng trĩu những cơn mưa
Nguyễn Cang
Aug. 15, 2025
1. Tân nhạc: Yên Tử chiều mưa bay
Nhạc sĩ: Lê Đăng Vệ
Ca sĩ: Phương Dung
2. Cổ nhạc: Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông
Soạn giả: Tuấn Kiệt
Nghệ sĩ: Như Huỳnh
Ngâm thơ:
Trần cư lạc đạo cốt thâm tâmNhân ái nhân từ cốt nhân tâm
Tông tổ ba lần ngăn giặc dữ
Yên Tử niết bàn rạng Trúc Lâm
Lý con sáo:
Thu năm nay gợi nhớ đến mùa thu xưa
Mùa thu ngài xuất gia
Rời Vũ Lâm lên Yên Tử cởi bỏ hoàng bào
Rời xa điện ngọc cung vàng
Dép cỏ chân trần dạo non xanh nước biếc
Chọn ngọn Tử Tiêu vui tiếng kệ lời kinh
Hiệu Hương Vân Đại Đầu Đà tự Trúc Lâm Đại Sĩ
Đổi suối Hổ khê thành suối Giải oan
Vọng cổ:
Câu 1:
Ông đổi tên suối Hổ khê thành suối Giải oan và cho lập đàn tràng xây chùa nơi đó. Bởi xót đau cảm thương các cung tần mỹ nữ tâm trắng trong vì quá yêu ông mà trầm mình xuống suối tự vẫn, tỏ rõ lòng trung, cầu xin ông trở lại hoàng cung khi tâm nguyện không... thành.
Bởi cái chí lớn của ông từ ngày ấu thơ đã hướng Phật pháp tu hành. Bỏ hài gấm giày nhung lụa là ngự yến, từ bỏ vương quyền bỏ sắc tìm không.
Một hiếu tử, minh quân thi sĩ, thiền gia một nghiêm phụ, giáo chủ thiền sư, hiển Phật.
Đi tìm kiếm câu trả lời cho mọi kiếp nhân sinh, bậc đại lược đại bi đại hùng đại trí.
Ngâm dậm:
Xa lánh bụi trần để sáng tâm
Tu thiền ngộ đạo phái Trúc Lâm
Non thiêng Yên Tử ngời sáng mãi
Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông
Câu 2:
Lòng mộ đạo được thấp sáng từ Tổ tông, hồng tươi truyền lưu trong huyết quản.
Làm vua chỉ chăn dân trăm họ, làm Phật cứu độ cả muôn loài.
Người dùng đời dựng đạo, lấy đạo xây đời. Lên Yên Tử viên dung tâm trong, trí sáng; kết chặt đạo và đời lo nước thinh dân an.
Mang quả tim vàng độ lượng cứu chúng sinh với tinh thần xả thân cư trần lạc đạo, yêu chuộng hòa bình lấy nhân sinh mà phụng sự.
Rừng trúc, đường tùng gió mát thổi từng cơn.
Nói lối:
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên
Đói cứ ăn no, mệt ngủ liền
Báu sẵn trong nhà thôi tìm kiếm
Vô tâm trước cảnh hỏi gì Thiền
Câu 5:
Một nhà vua sáng hết lòng vì nước, một vị Tổ tận tâm chuyên chú hoằng dương Phật pháp, một thi sĩ dào dạt cảm hứng thi ca trữ tình thiền đạo.
Qua thử thách thời gian càng sáng ngời chân lý, tầm vóc và sự ảnh hưởng của vị vua Phật ngày càng trở nên rực rỡ to lớn, sâu sắc hơn đối với Tổ quốc lan tỏa vươn cao đến nhân loại văn minh nhân thế... nhân... quần.
Thắng giặc dữ Nguyên Mông hung hãn hai lần.
Thế giặc to, hùng mạnh nhưng ông không hề khiếp sợ. Suy tính quyết định mọi điều đều cân nhắc lợi ích của muôn dân.
Người cùng Quốc công Tiết chế Trần Hưng Đạo, trọng dụng hiền tài cố kết chặt lòng dân. Nhân từ hòa nhã đôn đốc luyện rèn binh mã, hiệu triệu hội nhị Bình Than, hội nghị Diên Hồng.
Chiêu quân:
Trẫm vẫn còn nhiều con để chọn
Đưa lên trị vì ngôi cao hoàng thượng
Nay trẫm còn mà đương triều như vậy
Trẫm mất đi thế sự sẽ thể nào
Lòng ta đang nhói đau
Nhìn non sông xã tắc
Giặc ngoại xâm lăm le cõi bờ
Câu 6:
Trần Nhân Tông xuất gia, một bước đi vượt chân trời cao rộng nhưng sẵn lòng nhập thế lo việc nước, việc dân. Người giác ngộ minh tâm, kiến tính lên ngôi tôn quý nhà Phật. Từ hữu hạn nhất thời cao sang trở nên vô hạn, vĩnh hằng.
Điều ngự Giác hoàng khai sáng thiền phái Trúc Lâm. Dựng nước, giữ nước mở mang bờ cõi. Chăn dân trăm họ bằng lòng khoan dung, đoàn kết. Yêu chuộng hòa bình, hòa giải yêu thương.