Xướng:
Vọng tri âm
Ngồi buồn bấm đốt ngón tay
Lắng nghe tiếng gió thở dài bên song.
Trần hoàn sắc sắc, không không.
Địa cầu trôi mãi trăm vòng huyễn hư.
Buồn vui thấm đẫm tâm tư,
Lắng lòng thanh tịnh chân như tìm về.
Đường đời chân bước lê thê.
Tay đan cung nhạc vỗ về không gian.
Thanh âm dìu dặt tuôn tràn,
Buồn vui gửi gió bay ngàn dặm xa
Đất trời một cõi bao la
Bốn phương nào biết ai là tri âm?
Minh Tâm
Họa 1:
Diệu Âm tương cố
Ngẫm ai đây đó chung tay
Đường đời muôn lối dặm dài song song
Dẫu là trong sắc có không
Tám làn gió * xoáy một vòng thực hư
Niềm chung dằng dặc nỗi tư
Đến bao giờ thấu lòng như nhất về
Những là đất nước phu thê
Nâng ly tương cố nhớ về thời gian
Bạn tình bốn biển mộng tràn
Tựa mây nương gió ngút ngàn nẻo xa
Giờ đây cõi tạm lân la
Lắng trong hỗn độn đâu là diệu âm.
Tâm Quã
Nov. 25, 2025
Ngẫm ai đây đó chung tay
Đường đời muôn lối dặm dài song song
Dẫu là trong sắc có không
Tám làn gió * xoáy một vòng thực hư
Niềm chung dằng dặc nỗi tư
Đến bao giờ thấu lòng như nhất về
Những là đất nước phu thê
Nâng ly tương cố nhớ về thời gian
Bạn tình bốn biển mộng tràn
Tựa mây nương gió ngút ngàn nẻo xa
Giờ đây cõi tạm lân la
Lắng trong hỗn độn đâu là diệu âm.
Tâm Quã
Nov. 25, 2025
"Tám làn gió" (hay còn gọi là tám ngọn gió đời) là một khái niệm trong Phật giáo, đề cập đến tám cặp đối cực của cuộc sống mà con người thường phải đối mặt: được, mất, vinh, nhục, khen, chê, lạc, khổ. Chúng ta luân chuyển trong tám "ngọn gió" này và sanh tử luân hồi ngay trong đó.
- Được (thành công, may mắn) và mất (thất bại, mất mát).
- Vinh (danh vọng, địa vị) và nhục (sự sỉ nhục, mất mặt).
- Khen (lời tán dương) và chê (lời chỉ trích).
- Lạc (hạnh phúc, vui sướng) và khổ (đau khổ, phiền não)
Buồn
Điệu buồn rớt xuống bàn tay
Tâm tư nặng trĩu buông dài chấn song
Hồng trần nhẹ bước chân không
Tấm thân ràng buộc mấy vòng thực hư
Sao còn cứ mãi ưu tư
Sớm mai thức dậy tâm như quay về
Nhớ lời nguyện ước phu thê
Vòng tay chưa trọn não nề trần gian
Hoàng hôn xuống thấp ngập tràn
Đường xưa mất dấu dặm ngàn nẽo xa
Nửa đời quạnh quẽ lân la
Trần ai bể khổ đâu là phúc âm?!!
Nguyễn Cang
Nov. 26, 2025
Họa 3:
Quay Về
Nhẹ nhàng nắm chặt đôi tay
Đong đưa tán lá trãi dài ngoài song
Nắng chiều xuống nhẹ trên không
Màn sương phớt lạnh quanh vòng thanh hư*
Giọt buồn trĩu nặng sầu tư
Đố ai hiểu được tâm như quay về
Thoạt nhìn ngoài ngỏ chi thê**
Đón mùa đông tới ngược về thời gian
Lâng lâng cảm xúc ngập tràn
Hòa theo điệp khúc muôn ngàn nẻo xa
Hồng trần địa vỏng thiên la
Ai mà tránh được mới là diệu âm
Hương Lệ Oanh VA
Dec, 2. 2025
Chú thích:
*thanh hư: thanh khiết trong sạch
**chi thê: từ Hán văn ý chim đậu trên cây
Họa 4:
Huyền hư
Từ khi bằng hữu chia tay
Đêm về nghe tiếng ngân dài ngoài song
Công thành danh toại như không
Xem qua xét lại cũng vòng huyền hư
Ai bày cho cảnh trầm tư
Thâm tâm ủ dột giá như trở về
Tưởng rằng sẽ được chi thê
Ước gì có thể quay về thời gian
Đầm đìa giọt lệ tuôn tràn
Xứ người khách lạ muôn ngàn nơi xa
Ai mà biết được thiên la
Khi trầm khi bổng ngỡ là ngũ âm
Xem qua xét lại cũng vòng huyền hư
Ai bày cho cảnh trầm tư
Thâm tâm ủ dột giá như trở về
Tưởng rằng sẽ được chi thê
Ước gì có thể quay về thời gian
Đầm đìa giọt lệ tuôn tràn
Xứ người khách lạ muôn ngàn nơi xa
Ai mà biết được thiên la
Khi trầm khi bổng ngỡ là ngũ âm
PTL
huyền hư 玄虛 : Triết lý "thâm diệu hư vô"
Thâm diệu hư vô" là một cách diễn đạt triết học mang tính trừu tượng, kết hợp hai khái niệm để nói về sự huyền bí, sâu sắc và vô biên của không gian hoặc trạng thái không tồn tại.
Đời là hư ảo
1. Sương khói hư [Em] vô gió quẩn mây buồn nhìn cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Chìm đắm u [D] mê chạy theo vật [B7] chất khiến con tim mù [Em] lòa.
2. Năm tháng trôi [Em] qua chết tận tâm hồn và lòng người như sỏi [G] đá [Em]
Giờ mới nhận [D] ra người người xa [B7] lánh thấy xót xa một kiếp [Em] người.
ĐK:
[D] Kìa đồng tiền đồng tiền giấy mực in [Em] ra
Giàu sang nhân [D] thế chẳng qua sự [Em] đời
Sống một kiếp [D] người vốn nổi vốn [Em] trôi
Phù du chốc [D] lát hương xuân qua vội [Em] vàng.
Hơn [D] nhau chữ nghĩa chữ [Em] nhân
Đừng vì danh [D] lợi đáng gì ngày [G] sau
Đến [Em] khi lửa tắt hương [D] tàn
Tiền vô như [B7] nước mang theo được [Em] gì.
3. Như khói như [Em] sương gió quẩn bền bồng kìa cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Người đến người [D] đi người cười người [B7] khóc âu cũng [D] chẳng qua một kiếp [Em] người.
1. Sương khói hư [Em] vô gió quẩn mây buồn nhìn cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Chìm đắm u [D] mê chạy theo vật [B7] chất khiến con tim mù [Em] lòa.
2. Năm tháng trôi [Em] qua chết tận tâm hồn và lòng người như sỏi [G] đá [Em]
Giờ mới nhận [D] ra người người xa [B7] lánh thấy xót xa một kiếp [Em] người.
ĐK:
[D] Kìa đồng tiền đồng tiền giấy mực in [Em] ra
Giàu sang nhân [D] thế chẳng qua sự [Em] đời
Sống một kiếp [D] người vốn nổi vốn [Em] trôi
Phù du chốc [D] lát hương xuân qua vội [Em] vàng.
Hơn [D] nhau chữ nghĩa chữ [Em] nhân
Đừng vì danh [D] lợi đáng gì ngày [G] sau
Đến [Em] khi lửa tắt hương [D] tàn
Tiền vô như [B7] nước mang theo được [Em] gì.
3. Như khói như [Em] sương gió quẩn bền bồng kìa cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Người đến người [D] đi người cười người [B7] khóc âu cũng [D] chẳng qua một kiếp [Em] người.
Nữ:
Nối nhịp cầu duyên của người anh lính chiến em xin nhắn lời.
Bao tuổi người ơi!
Ðường tình đã nên đôi? Thật lòng đừng lừa dối.
Ði lính bao lâu người trông đẹp xấu lập được bao chiến công.
Mấy câu thành thật ước mong vì sinh ra phận gái
hỏi ai không lấy chồng...
Câu 1:
Nam:
Thề không gian dối mười huy chương thôi
có sao nói vậy người ơi..
chi thê 枝棲 : Chim đậu trên cành cây.
Ý nói chỗ nương tựa hoặc chức vụ để được an thân.
Thiên la 天 羅: lưới trời
Ngũ âm 五音 : Năm âm bậc trong cổ nhạc Trung Hoa:
cung宮, thương 商 , giốc 角 , chủy 徵 , vũ 羽
1. Tân nhạc: Đời là hư ảo
Sáng tác:
Ca sĩ: Đạt Võ
Đời là hư ảo
1. Sương khói hư [Em] vô gió quẩn mây buồn nhìn cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Chìm đắm u [D] mê chạy theo vật [B7] chất khiến con tim mù [Em] lòa.
2. Năm tháng trôi [Em] qua chết tận tâm hồn và lòng người như sỏi [G] đá [Em]
Giờ mới nhận [D] ra người người xa [B7] lánh thấy xót xa một kiếp [Em] người.
ĐK:
[D] Kìa đồng tiền đồng tiền giấy mực in [Em] ra
Giàu sang nhân [D] thế chẳng qua sự [Em] đời
Sống một kiếp [D] người vốn nổi vốn [Em] trôi
Phù du chốc [D] lát hương xuân qua vội [Em] vàng.
Hơn [D] nhau chữ nghĩa chữ [Em] nhân
Đừng vì danh [D] lợi đáng gì ngày [G] sau
Đến [Em] khi lửa tắt hương [D] tàn
Tiền vô như [B7] nước mang theo được [Em] gì.
3. Như khói như [Em] sương gió quẩn bền bồng kìa cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Người đến người [D] đi người cười người [B7] khóc âu cũng [D] chẳng qua một kiếp [Em] người.
1. Sương khói hư [Em] vô gió quẩn mây buồn nhìn cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Chìm đắm u [D] mê chạy theo vật [B7] chất khiến con tim mù [Em] lòa.
2. Năm tháng trôi [Em] qua chết tận tâm hồn và lòng người như sỏi [G] đá [Em]
Giờ mới nhận [D] ra người người xa [B7] lánh thấy xót xa một kiếp [Em] người.
ĐK:
[D] Kìa đồng tiền đồng tiền giấy mực in [Em] ra
Giàu sang nhân [D] thế chẳng qua sự [Em] đời
Sống một kiếp [D] người vốn nổi vốn [Em] trôi
Phù du chốc [D] lát hương xuân qua vội [Em] vàng.
Hơn [D] nhau chữ nghĩa chữ [Em] nhân
Đừng vì danh [D] lợi đáng gì ngày [G] sau
Đến [Em] khi lửa tắt hương [D] tàn
Tiền vô như [B7] nước mang theo được [Em] gì.
3. Như khói như [Em] sương gió quẩn bền bồng kìa cuộc đời sao hư [G] ảo [Em]
Người đến người [D] đi người cười người [B7] khóc âu cũng [D] chẳng qua một kiếp [Em] người.
2. Cổ nhạc: Nhịp Cầu Tri Âm
Soạn giả:
Loan Thảo: Cổ nhạc
Hoài Linh: Tân nhạc
Nghệ sĩ: - Hoài Long & Mộng Thu
Tân nhạc:
Nam:
Tôi ở đồn xa nhịp cầu duyên mong nối tri âm muốn tìm.
Em ở thành đô ngại gì một câu thơ hòa điệu lòng cảm mến.
Tôi ở đồn xa nhịp cầu duyên mong nối tri âm muốn tìm.
Em ở thành đô ngại gì một câu thơ hòa điệu lòng cảm mến.
Oanh, Yến hay Liên Hồng, Lan, Ðào, Diễm hằng ngày nghe nói tên.
Muốn quen để rồi đến em Hậu Giang tôi cũng kiếm Miền Trung tôi cũng tìm.
Muốn quen để rồi đến em Hậu Giang tôi cũng kiếm Miền Trung tôi cũng tìm.
Nữ:
Nối nhịp cầu duyên của người anh lính chiến em xin nhắn lời.
Bao tuổi người ơi!
Ðường tình đã nên đôi? Thật lòng đừng lừa dối.
Ði lính bao lâu người trông đẹp xấu lập được bao chiến công.
Mấy câu thành thật ước mong vì sinh ra phận gái
hỏi ai không lấy chồng...
Câu 1:
Nam:
Nhận cánh thư xanh chan chứa thâm tình của người nơi hậu tuyến. Lòng nghe lưu luyến thương nhớ bâng quơ dù chưa gặp ngỡ bao... giờ...
Nét chữ nghiêng nghiêng trên trang giấy học trò những lời lẽ ngây thơ nũng nịu ôi ngọt ngào thương mến làm sao.
Người chiến sĩ bỗng biến thành thi sĩ nghe trăng sao về vỗ giấc chiêm bao.
Hái hoa rừng ép giữa tờ thư
Xã ướp hương xông cho thơm trang tình sử...
Câu 2:
Người chiến sĩ bỗng biến thành thi sĩ nghe trăng sao về vỗ giấc chiêm bao.
Hái hoa rừng ép giữa tờ thư
Xã ướp hương xông cho thơm trang tình sử...
Câu 2:
Nữ:
Thơ viết xong mấy hôm em không gửi chỉ sợ anh không nhận hoặc chê cười. Đánh bạo gửi đi rồi em hồi hộp đợi chờ đã mấy lượt người phát thư qua cổng nhưng không một lần gọi đến tên em. Em ngỡ thư lạc rồi không đến tay anh hay anh không thích đọc vì lời lẽ em ngây dại.
Nhưng một hôm nhận được thư anh gửi lo hay mừng mà tay bổng run run...
Tân nhạc:
Nam:
Tuổi đời vừa đúng ba mươi không đẹp người cũng dễ coi độc thân vui tính tròn ba năm lính chưa lần có bạn tâm tình.
Nhưng một hôm nhận được thư anh gửi lo hay mừng mà tay bổng run run...
Tân nhạc:
Nam:
Tuổi đời vừa đúng ba mươi không đẹp người cũng dễ coi độc thân vui tính tròn ba năm lính chưa lần có bạn tâm tình.
Nữ:
Từ ngày rời áo thư sinh sa trường lừng tiếng chiến binh
Từ ngày rời áo thư sinh sa trường lừng tiếng chiến binh
Nam:
Thề không gian dối mười huy chương thôi
có sao nói vậy người ơi..
Câu 5:
Nữ:
Thời gian đã thấm thoát trôi mau đã bao lần thư đi tin lại.
Em đã biết nhớ biết mong biết chờ biết đợi biết buồn cô đơn khi mưa lạnh phương... này...
Nghe bơ vơ giữa ngày rộng đêm dài. Một mình em đi giữa lòng phố thị ngỡ ngàng nhìn người ta bước bên nhau.
Anh với em chưa một lần hội ngộ mà đã đau sầu đôi ngả chia ly.
Chẳng đón chẳng đưa chưa hò chưa hẹn mà nhớ mà thương vời vợi một phương... sầu...
Câu 6:
Thời gian đã thấm thoát trôi mau đã bao lần thư đi tin lại.
Em đã biết nhớ biết mong biết chờ biết đợi biết buồn cô đơn khi mưa lạnh phương... này...
Nghe bơ vơ giữa ngày rộng đêm dài. Một mình em đi giữa lòng phố thị ngỡ ngàng nhìn người ta bước bên nhau.
Anh với em chưa một lần hội ngộ mà đã đau sầu đôi ngả chia ly.
Chẳng đón chẳng đưa chưa hò chưa hẹn mà nhớ mà thương vời vợi một phương... sầu...
Câu 6:
Nam:
Anh ở đồn xa em nơi phố thị nhịp cầu thư se hai đứa nên duyên. Nhớ thương nhau chỉ khe khẽ gọi tên tình hai đứa mới thật tình trong mộng.
Gửi trao nhau từng tờ thư mỏng mà ân tình nặng lắm em ơi.
Ngày mai này sông núi hết xa xôi về phố thị sẽ thăm người em gái nhỏ.
Sẽ nhìn nhau lần đầu trong bỡ ngỡ mà tâm tư rộn rã nói sao vừa.
Gửi trao nhau từng tờ thư mỏng mà ân tình nặng lắm em ơi.
Ngày mai này sông núi hết xa xôi về phố thị sẽ thăm người em gái nhỏ.
Sẽ nhìn nhau lần đầu trong bỡ ngỡ mà tâm tư rộn rã nói sao vừa.
Nữ:
Tình đã trao nhau từ lâu lắm mà ngại ngùng mà e thẹn làm sao.
Từ phương trời lạ gặp nhau thư xanh mình bắc nhịp cầu tri âm...
Tân nhạc:
Nam:
Tôi ở ngoài biên gửi lòng trên trang giấy se duyên kết tình.
Tình đã trao nhau từ lâu lắm mà ngại ngùng mà e thẹn làm sao.
Từ phương trời lạ gặp nhau thư xanh mình bắc nhịp cầu tri âm...
Tân nhạc:
Nam:
Tôi ở ngoài biên gửi lòng trên trang giấy se duyên kết tình.
Nữ:
Em ở thành kinh nhìn đời màu xanh xanh hoà nhịp lòng cùng lính..
Nam:
Khi đã nên duyên thuyền chung một bến trọn đời anh có em.
Song ca:
Cuối năm trời lạnh gió đông mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng
Cuối năm trời lạnh gió đông mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng
Em ở thành kinh nhìn đời màu xanh xanh hoà nhịp lòng cùng lính..
Nam:
Khi đã nên duyên thuyền chung một bến trọn đời anh có em.
Song ca:
Cuối năm trời lạnh gió đông mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng
Cuối năm trời lạnh gió đông mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng
Cuối
năm trời lạnh gió đông mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng...
