23 tháng 3, 2023

VTM 118_Biển đời_Nguyễn Cang

 


Xướng:

Biển Đời
Trùng khơi biển cả sóng dồn
Ngàn xưa con nước gọi hồn phương xa
Chân trời góc bể bao la
Bay theo thuyền cá la đà hải âu
Nhấp nhô nặng trĩu con tàu
Nghìn năm bến đỗ in màu dấu xưa
Giọt buồn gọi nắng lưa thưa
Nghe tâm tư nặng chất thừa hai vai
Rong rêu phủ kín hình hài
Biển đời khép chặt lạc loài bơ vơ!
Bến xưa còn đợi còn chờ ?!!
Ai người tâm sự cho vừa nhớ mong?!!
Nguyễn Cang

Họa 1:

 Biển Chiều

Chiều nay biển động dập dồn,
Từng con sóng bạc hùng hồn tự xa.
Xô bờ ầm ĩ gào la,
Xua đàn chim biển điệu đà cánh âu.
Ngoài khơi còn mấy chuyến tàu,
Cánh buồn căng gió rõ màu nâu xưa.
Nắng chiều còn mấy sợi thưa,
Nhuộm hồng mặt biển còn thừa vắt vai.
In trên cát mịn gót hài,
Sóng xô xóa hết mọi loài vẩn vơ.
Lang thang một bóng đứng chờ,
Thuyền về cập bến mới vừa đợi mong.
Mỹ Ngọc

Mar. 16, 2023.

Họa 2:

Đời người
 
Đời người mưa gió dập dồn
Ước mơ lôi cuốn tâm hồn bay xa
Quê người xứ lạ bao la
Ngắm nhìn liễu rũ là đà trời âu
Bổng nghe có tiếng còi tàu
Giựt mình tỉnh thức nhớ màu áo xưa
Ngoài hiên giọt nắng lưa thưa
Tuổi đời như đã chất thừa đôi vai
Hao gầy bóng nhỏ hình hài
Chợt nhìn cánh hạc lạc loài bơ vơ
Thời gian ngắn ngủi mong chờ
Tâm tư khép kín đủ vừa chẳng mong
Hương Lệ Oanh VA

Mar. 17, 2023

Họa 3:

Ra Khơi
 
Đêm khuya sóng vỗ dập dồn
Nhìn ra biển cả hết hồn lo xa
Đàn chim vọng tiếng kêu la
Trẻ già lớn bé trên đà lo âu
Âm thanh vọng lại từ tàu
Bầu trời u ám đậm màu quá xưa
Người chờ đứng đón dần thưa
Lệ rơi nghĩ đến gia thừa đôi vai
Đôi chân lê bước không hài
Từ nay là kẻ lạc loài chơ
Ra khơi ngày ngóng trong chờ
Bóng hình Tô Thị mắt mờ đợi mong
PTL
Gia thừa: đảo ngữ của từ thừa gia: kế tiếp việc nhà

Họa 4:

Dòng Đời
 
Tháng ba nô nức dập dồn
Nối nhau ra biển thả hồn ngàn xa
Lảng quên bỉ cực thiên la 
Tung tăng thích ứng điệu đà á âu
Sóng mơn trớn vỗ mạn tàu
Mấy ai còn nhớ sắc màu ngày xưa
Mây giăng che khuất sao thưa
Gió lùa ngược gió mưa thừa trĩu vai.
Trải qua bao nỗi bi hài
Gốc nam ngọn bắc khác loài chơ vơ.
Thương ai chín đợi mười chờ!?!
Khúc Nam Huân* trổi có vừa ước mong!?!
Tâm Quã
 
*/-Khúc Nam Huân: khúc đàn ca ngợi ngọn gió ấm phương nam.
Trong Án sử ký vân 按史記云 của Trung quốc ghi rằng:
Xưa vua Thuấn đánh đàn năm dây ca lời:
Nam phong chi huân hề…, khả dĩ giãi ngô dân chi uấn hề.
之薰兮,可以解吾民之愠兮
Nam phong chi thì hề…, khả dĩ phụ ngô dân chi tài hề.” 
兮,可以阜吾民之

Nghĩa
“Gió ấm phương nam chừ, có giải được nỗi oán giận của dân ta!
Gió phương nam chừ, có thể làm thêm nhiều của cải cho dân ta!”

Muốn thêm chi tiết xin vào link:
https://so.gushiwen.cn/mingju/juv_135a27bcd5d2.aspx

Họa 5:

Biển Đời

Biển khơi sóng vỗ dập dồn,
Mạn thuyền nghiêng ngả, thả hồn chốn xa.
Đàn chim chao liệng lân la,
Gió trao hương biển mặn mà, lo âu.
Bọt tung trắng xoá mạn tàu,
Khuất xa tầm mắt nơi nào quê xưa?
Mênh mông trời biếc mây thưa,
Phận người bé bỏng gió lùa buốt vai.
Trần gian lắm nỗi bi hài,
Trời cao biển rộng, đêm ngày trơ vơ.
Bờ xa thăm thẳm ngóng chờ,
Bao cơn mộng mị dật dờ mãi mong…
Minh Tâm

Họa 6:

Quê Nghèo Nhớ Bạn
 
Cuộc đời biến đổi dập dồn
Phương trời lạc lối- gởi hồn mộng xa
Quê nghèo vắng bạn lân la
Thuyền xuôi giỡn sóng là đà cánh âu
ngày nao chung một chuyến tàu
Giờ đây cách bóng tím màu trăng xưa 
Bên thềm quạnh quẻ song thưa
Chim khua gọi bạn canh thừa buốt vai
Còn duyên thêu nắng gót hài
Chiều nghiêng dáng liễu- cảm loài thương vơ
Chương sầu vội mở tin chờ
Trái tim đồng điệu cũng vừa hồi mong  
Kim Trân